8.
Ta ôm Chiêu Chiêu khéo léo né tránh,   một cước đá bà  ngã lăn  đất.
Thẩm mẫu giãy giụa  dậy,  nôn  m.á.u  hận thù  : "Võ Thanh Thu ngươi dám tránh! Ngươi  dám tránh, còn dám  tổn thương , ngươi  sợ lão   bảo Dật Nhi hưu ngươi ? Chỉ cần ngươi tự sát chôn cùng Kiều Kiều, lão  còn cho phép ngươi  chôn cất với  phận  thất của Dật Nhi, bằng  lão  sẽ bảo Dật Nhi đuổi ngươi  khỏi phủ!"
"Nương... cứu ... Chiêu Chiêu sợ Tổ mẫu... Chiêu Chiêu đau quá, Chiêu Chiêu   chết, nương cũng   chết..." Chiêu Chiêu trong lòng  đột nhiên  lên tiếng, dường như sợ  vì Thẩm Dật mà đồng ý yêu cầu của Thẩm mẫu.
Ta nhẹ nhàng ôm Chiêu Chiêu chặt hơn một chút. Con bé quá nhẹ, nhẹ đến nỗi khiến  cay sống mũi, xót xa trong lòng. Con bé  mười sáu tuổi, nhưng còn  nặng bằng một hài tử mười tuổi.
"Chiêu Chiêu, nương ở đây. Nương sẽ  cho phép bất kỳ ai  cơ hội  tổn thương con nữa. Chiêu Chiêu sẽ  chết, nương cũng sẽ  chết. Kẻ  c.h.ế.t là những kẻ  từng  tổn thương con, cho dù kẻ đó là phụ , Tổ mẫu  là Thiên tử cao cao tại thượng , nương cũng sẽ lấy  mạng sống của bọn họ." Cái gia đình ,   cần nữa. Không  cha thì ? Một  cha như , Chiêu Chiêu  cần cũng !
Giang sơn ,   bảo vệ nữa. Một Quân vương đối xử với trung thần như ,  xứng  ở ngôi cao!
Thẩm mẫu vẫn còn gào thét. Ta an ủi Chiêu Chiêu xong, lạnh lùng  Thẩm mẫu đang rơi  trạng thái điên loạn.
So với mười năm , vẻ ngoài của Thẩm mẫu dường như   gì  đổi,  chăm sóc đến mức quý phái, đài các. Y phục và trang sức   bà  đều là những món đồ đáng giá liên thành. Đương nhiên, những thứ  đều là di sản truyền  của Võ gia .
Trước đây,   từng để tâm đến những thứ phù phiếm , để mặc cho  nhà họ Thẩm tùy ý sử dụng.
Bọn chúng ăn của , dùng của , mặc của , từng kẻ đều trở nên ngọc ngà cao quý.
Mọi sự dựa dẫm của  nhà họ Thẩm, chẳng qua chỉ là ỷ  việc  yêu Thẩm Dật.  họ dường như   rằng,    còn yêu Thẩm Dật nữa.
"Võ Thanh Thu, ngươi   lão    lệnh , mau g.i.ế.c đứa súc sinh con trong lòng ngươi  tự sát ! Ngươi  g.i.ế.c Kiều Kiều của , lão   cũng  ngươi nếm thử nỗi đau mất nữ nhi!"
Ánh mắt  sắc bén như lưỡi kiếm,  thẳng  Thẩm mẫu. Bà  cũng  bảo vệ con gái ,    từng nghĩ đến Chiêu Chiêu cũng là nữ nhi của ?
"Còn   tay!" Thẩm mẫu gào lên một cách cuồng loạn.
Cá Chép Bay Trên Trời Cao
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-giet-sach-nha-tra-nam-sau-khi-thang-tran-khai-hoan/chuong-5.html.]
Phải,   còn   tay?
9.
Ta một tay ôm Chiêu Chiêu,  dám để con bé rời xa  dù chỉ một bước. Nhanh chóng tiến lên, một tay đoạt lấy cây trâm vàng đang  trong tay Thẩm mẫu, ghì  cổ họng bà .
Cây trâm vàng  là  tặng cho Thẩm mẫu  năm gả cho Thẩm Dật. Nó từng  đội  đầu của Thái hậu của nước địch,  Thẩm mẫu yêu thích vô cùng.
"Ngươi   gì?" Thẩm mẫu  hề sợ hãi, vẫn gào lên: "Còn  mau đặt trâm vàng xuống, ngươi dám  tổn thương  dù chỉ một chút, Dật Nhi tuyệt đối sẽ  tha thứ cho ngươi! Võ Thanh Thu, lão   là bà bà ngươi, ngươi  thể bất kính với , đồ độc phụ bất hiếu, mau... "
Lời nguyền rủa lập tức ngừng ,  đ.â.m nửa cây trâm vàng  cổ họng bà . Vừa đủ để bà     nửa lời mà cũng  chết.
Thẩm mẫu  thể tin nổi  .
"Hừm..." Bà    gì đó, nhưng chỉ  thể phát  tiếng nức nở đau đớn. Hai tay bà  ôm chặt lấy cổ họng đang phun máu, ngọn lửa giận dữ trong mắt  tan biến,   đó là sự hoảng sợ.
Ta ghì chặt Thẩm mẫu  cây cột tròn ở đình nghỉ, chính là cái cột mà Thẩm Ngọc Kiều  đập .
"Từ khi  gả cho Thẩm Dật,   xem ngươi như mẫu  ruột thịt mà hiếu kính. Ngươi   khi sinh tiểu nữ nhi  thể yếu ớt,   nhận chăm sóc Thẩm Ngọc Kiều. Ngươi    chủ gia đình,    chút do dự mà giao tất cả chìa khóa kho bạc trong phủ cho ngươi. Ngươi  Thẩm Dật lấy  mà  ở Võ phủ, khiến   chỉ trích  lưng,   vội vàng đổi biển hiệu Võ phủ thành Thẩm phủ."
"Ngươi  tiện nhân    con của Thẩm Dật, bảo  khoan dung mà nhận ả   phủ  , còn  rằng chỉ nhận Chiêu Chiêu do  sinh   tôn nữ bảo bối mà chăm sóc, tuyệt đối sẽ  nhận đôi  con ."
"Trước khi  xuất chinh, ngươi   hãy yên tâm, sẽ   giữ gìn phủ , quản lý Thẩm Dật cho , chăm sóc Chiêu Chiêu, tuyệt đối sẽ  để bất kỳ ai vượt qua Chiêu Chiêu mà  tổn thương con bé. Thế nhưng ngươi   gì?"
"Ngươi hưởng thụ sự chu cấp của ,  cùng đứa nữ nhi vong ân bội nghĩa của ngươi, giúp đỡ đôi  con  lăng nhục,  tổn thương, giày vò Chiêu Chiêu!"
Sao ngươi nhẫn tâm,  nhẫn tâm khi Chiêu Chiêu từng tiếng gọi ngươi là tổ mẫu cầu xin, ngươi vẫn  tay tàn độc với con bé? Ta  tin ngươi    Chiêu Chiêu  oan!"
"Ngươi từng thề  ngựa ,  khi  cưỡi ngựa rời  cùng đại quân, rằng nếu    tất cả những lời  hứa, sẽ  ngàn đao vạn kiếm. Giờ đây ngươi  bội ước, đương nhiên  nhận lấy sự trừng phạt!" Lời   dứt, vẻ kinh hãi trong mắt Thẩm mẫu càng sâu.