Ta Gả Cho Một Vị Trừ Yêu Sư - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-05-14 09:26:42
Lượt xem: 1,910

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , rốt cuộc cũng tỉnh .

 

Đón lấy ánh mắt đầy lo lắng của Quý Thành Ngọc, lao lòng , ôm thật chặt:

“Quý Thành Ngọc, cơn ác mộng khác . Đại Cam tự do .”

 

Hắn khẽ xoa đỉnh đầu , dịu dàng :

“Vậy thì . Cả nàng… cũng tự thoát .”

 

Ta dụi mặt vai , thì thầm:

“Quý Thành Ngọc, , nếu thành nhiệm vụ, điều ước của là gì ?”

 

“Là gì?” Hắn nhẹ giọng hỏi.

 

“Thế giới của , vạn vật cấu thành từ những hạt nhỏ bé.

Trước đây, điều ước của là: tiêu tan, biến mất , đến cả hạt nhỏ cũng còn.”

 

“Vậy còn bây giờ?”

 

Ta ánh sáng le lói màn mây, đáp:

 

“Trần gian chẳng chỉ đau thương và oán hận.

Giờ trở thành một cơn gió.

Lướt qua sông núi, nhảy múa cùng bụi trần, đón ánh trăng ngâm gió sớm, trêu mèo đùa chó, tiêu d.a.o tự tại.”

 

Quý Thành Ngọc khẽ :

“Vậy thì… tìm nàng ở ?”

 

Nếu thực sự trở thành một làn gió, thì ắt rời khỏi thế giới .

Không còn gặp nữa.

 

Hắn hiểu điều đó, chỉ thuận miệng hỏi theo.

 

Ta mỉm đáp:

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

“Ta là cơn gió mang tin vui.

Nơi nào hạnh phúc, nơi .”

 

“Vậy ,” gật đầu, “ sẽ trừ sạch yêu tà nơi đây.

Đến ngày thiên hạ thái bình, gió sẽ mang hỉ sự đến báo cho .”

 

Đến ngày thiên hạ thái bình, gió khẽ thổi, báo điều lành.

Quý Thành Ngọc, hãy sớm yêu .

 

Ta sẽ mang theo Thời Luân rời khỏi thế giới .

Bao oán khí, sát ý sẽ tiêu tan.

Thế gian trở trật tự vốn .

 

Quý Thành Ngọc điều đang nghĩ, chỉ nhẹ nhàng kéo dậy.

 

“Nàng tên thật là gì?”

Hắn bất ngờ hỏi.

 

“Sau khi mẫu tái giá, đổi tên.” Ta đáp, 

“Nếu gọi, thì cứ gọi cái tên mà phụ ruột đặt cho : Trúc Sênh.”

 

Ta rõ họ.

 

Quý Thành Ngọc mỉm , một lượt cái tên :

“Trúc Sênh… 

Trúc Sênh, là chúng thành ?

Chúng gần gũi đến thế, … nên trách nhiệm với nàng.”

 

“Gì cơ?”

Ta sững , nhất thời phản ứng kịp.

 

Hắn giống như đang đùa — ngữ khí vô cùng nghiêm túc:

“Nếu nàng đồng ý, sẽ lập tức gửi thư về cho mẫu , để chuẩn sính lễ.”

 

Thân thể hiện tại của , lẽ sớm còn.

Nếu thật sự hôn lễ, e rằng còn ngôi làng

 

“Không, cần .”

 

Quý Thành Ngọc hiểu lầm ý , khựng :

“Là đường đột…”

 

“Không ! Ta đồng ý lấy ngươi.

Chỉ là… chuyện cứ đơn giản thôi, cần sính lễ, chỉ cần hôn lễ là đủ.”

 

“Được,” khẽ đáp, 

“Trúc Sênh, đợi khi việc ở đây kết thúc, chúng thành .”

 

32.

Hôm , và Quý Thành Ngọc cải trang xong xuôi, cùng đến lò rèn điều tra.

Dò xét một lượt, cả hai gã thợ rèn trong tiệm đều chỉ là phàm nhân, hề mang theo yêu khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-ga-cho-mot-vi-tru-yeu-su/chuong-25.html.]

 

Bất ngờ bước , tay xách hộp cơm — một gương mặt quen quen.

“Nhị ca, tam ca, mang cơm đến đây.”

 

Hai gã thợ rèn lập tức buông đồ, niềm nở đón tiếp.

Quý Thành Ngọc liếc một cái, khẽ gật đầu — nhận chính là gã bán hương hôm nọ cửa miếu.

 

“Vậy hẹn nhé, hai ngày nữa đến lấy đao.”

Ta với thợ rèn lớn tuổi nhất.

 

Cả hai vội vàng gật đầu:

“Yên tâm, tiệm rèn của bao nhiêu năm nay, một là một.”

 

Ra khỏi tiệm, Quý Thành Ngọc lập tức lấy thẻ ngọc Thiên sư , nhờ nha môn điều tra phận ba họ Ngô.

 

Kết quả:

Lão thợ rèn họ Ngô hai con trai ruột.

Nhiều năm , nhặt một bé trôi dạt bên bờ biển, bèn nhận nuôi, đặt tên là Ngô Tam.

 

Ngô Tam gầy yếu, việc nặng.

Nhà họ Ngô cho tiền lên miếu bán hương kiếm sống.

Hai ruột đều thành gia lập thất, chỉ từng bàn chuyện hôn nhân.

 

Còn về vị tiểu thư họ Tưởng mất gần đây, nàng là tiểu thư con nhà phú hộ, thể yếu ớt, ít khi ngoài.

Một tháng , bệnh tình nguy kịch, qua đời.

Tưởng gia và Ngô gia hề liên hệ gì.

mỗi Tưởng tiểu thư khỏi cửa, đều đến miếu châm hương.

 

Tổng hợp , Ngô Tam khả nghi nhất.

 

Không chậm trễ, chúng chọn con hẻm Ngô Tam qua, bày sẵn pháp trận chờ mắc câu.

 

Mọi chuyện diễn thuận lợi đến đáng ngờ.

Ngô Tam đẩy xe gỗ, ngõ liền trận pháp đánh trúng, hiện nguyên hình:

Đầu cá — hóa là ngư yêu.

 

“Các ngươi… tìm nơi !?”

Ngô Tam hoảng hốt, định dùng thủy độn đào thoát.

 

Quý Thành Ngọc vốn thể ngang tay với , thêm phụ trợ, cách nào thoát.

 

Trận pháp bùng sáng, từng sợi kim quang hóa thành dây xích, gắt gao trói chặt .

 

“Người cá đều trông như ngươi ?”

Ta cau mày: truyện cổ tích đúng là dối .

 

Quý Thành Ngọc hỏi thẳng:

“Tưởng tiểu thư hiện ở ?”

 

Tối qua đến phần mộ nàng.

Dùng thuật điều tra, đó là mộ rỗng.

 

Ngư yêu há miệng khẩy:

“Ta thì lợi lộc gì?”

 

“Để ngươi c.h.ế.t nhanh một chút.”

Ta đá một cái:

“Không thì xé xác ngươi cá viên ăn!”

 

Ngô Tam lạnh lùng:

“Nếu chết, thể để yêu sống sót?”

 

Hay lắm, còn dám đe dọa ngược !

 

Ngư yêu rằng, tống hồ lô khi kịp kêu ca.

 

Chúng quyết định:

Tìm Tưởng tiểu thư, chuyện ở Song Nguyệt thành coi như chấm dứt.

 

Hôm quá mệt, về khách điếm rửa mặt xong, cả hai ngủ sớm.

 

Mơ hồ trong giấc ngủ, cảm giác gì đó đang vuốt nhẹ gương mặt .

Động tác mềm mại, nhột nhột, ngưa ngứa…

 

Lại là giấc mộng kỳ quái ?

 

Ta lờ mờ mở mắt —

Trước mặt là gương mặt xù xì như vỏ cây, gớm ghiếc xí.

 

Giật tỉnh táo , mới phát hiện đang trói cột đá bằng những dây leo chằng chịt.

Xung quanh tối om — hình như đang ở trong một hang đá ven biển, nước từ vách đá nhỏ xuống tí tách.

 

Bị bắt cóc .

 

Loading...