Vừa mới liên lạc với Lạc Anh, một đống lời ý để mời cô đến, Tống Phi thực sự còn mặt mũi nào để đầu với rằng, “Cô tạm thời đến ”. Chỉ thể nhờ lão Tiền, giữa, mặt.
Lão Tiền cũng thấy chuyện chút ngượng, nhưng ai mà ngờ xảy chuyện chứ, đời đúng là khó lường.
Lạc Anh thì thấy gì. Không cũng , cô còn sợ tay nghề thành thạo ở thế giới hiện đại của sẽ chê.
đối phương cũng , đợi đoàn phim định ngày sẽ liên lạc với cô , phim vẫn , chỉ là thời gian sẽ lùi .
Lão Tiền lén với cô rằng, nghệ sĩ gặp chuyện vẫn còn trong thời gian hợp đồng với đoàn phim, xảy vấn đề lớn như bồi thường một khoản tiền lớn. “Thực Thần Ký” dự kiến sẽ một cảnh, khả năng cao là sẽ diễn viên mới. Bộ phim đúng là gặp trắc trở, đầu bếp mời đến gặp chuyện, nghệ sĩ cũng gặp chuyện, trong ngành ai mà một câu thảm.
Lão Tiền than thở trong điện thoại một lúc lâu. Sau khi Lạc Anh bày tỏ rằng để tâm, việc đều , ông mới yên tâm trả lời .
Hai mươi ba, kẹo mạch nha dính.
Nhiều cửa hàng đến ngày 23 bắt đầu kinh doanh nữa, dù bận rộn cả năm cũng nên nghỉ ngơi.
Mặc dù Lạc Anh mới mở tiệm hơn một tháng, nhưng cô vẫn… nghỉ.
Từ ngày hai mươi ba tháng Chạp, bước giai đoạn chuẩn chính thức cho năm mới.
Khi ở trong cung, ngày hai mươi ba tháng Chạp , Ngự thiện phòng nhiều món nhỏ, ví dụ như kẹo mạch nha, kẹo dưa, bánh trôi, bánh kẹo ngọt…
Truyện được edit bởi Hằng Kio. Nếu thấy hay các bạn hãy bình luận cho mình được biết cảm nhận nha.
Ngay cả bệ hạ cũng sẽ ăn một viên kẹo mè để ngọt miệng ngày .
Lạc Anh dán một thông báo nghỉ bán ngày 23 ở ngoài cửa. Cô ở trong bếp nấu kẹo.
Tế bếp thành tâm thành ý, đồ cúng đều do tự tay cô . Dâng các loại bánh kẹo ngọt, cũng hy vọng Táo quân thể vài lời ở trời.
Kẹo mạch nha vài loại. Nếu kéo thành thanh dài gọi là kẹo Quan Đông; nếu kéo thành hình dẹt tròn thì là kẹo dưa.
Làm kẹo nấu đường, đường, ép đường, cắt đường. Các bước quá phức tạp. Chỉ là Lạc Anh tự nấu kẹo ở nhà, lượng ít, cũng tốn nhiều công sức.
Lạc Anh một ít kẹo thanh, bên ngoài bọc đầy mè trắng, ngửi thấy mùi mè thơm nức mũi.
Cũng một ít kẹo dưa. Kẹo dưa cái lớn cái nhỏ, cái lớn bằng bàn tay, hình quả dưa ngọt, trông dày dặn nhưng thực bên trong rỗng. Cái dùng để cúng Táo quân.
Kẹo dưa nhỏ thì càng nhỏ hơn, cỡ bằng tép tỏi, cầm ăn tiện.
Gần đến Tiểu niên, Lạc Anh dự báo thời tiết điện thoại, âm mười chín độ C, càng ngày càng lạnh. Cô tìm một cửa sổ thông gió đặt kẹo mạch nha lên bậu cửa sổ, để “đông lạnh” kẹo mạch nha, hương vị sẽ ngon hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dung-my-thuc-chinh-phuc-gioi-giai-tri/chuong-49-keo-dua.html.]
Phong tục tế bếp ngày Tiểu niên ở mỗi nơi mỗi khác, đồ ăn cũng khác.
Chỉ là từ ngày , khuôn mặt của trong cung đều tươi . Ngay cả những cung nữ nhỏ ở tầng lớp thấp nhất cũng vui vẻ. Bệ hạ, nương nương từ bi, tháng tiền công phát gấp đôi, mỗi thể may hai bộ quần áo mới để mặc Tết. Nếu ở trong cung điện của một vị chủ tử hào phóng và nhân từ, tiền công còn thể cộng thêm một khoản nữa.
Hơn nữa, vì Tết, đồ ăn cũng ngon hơn nhiều. Ngự thiện phòng phân phát các món ăn đến các cung, mỗi ngày đều kèm theo hạt dưa, kẹo, bánh ngọt.
Lạc Anh hiểu rõ những cung nữ ở tầng lớp thấp, vì chính cô cũng lên từ một cung nữ nhỏ. Tết, ai mà mong Tết đến? Trẻ con càng mong Tết.
Trong cung nhiều hoạn quan cung nữ dựa quyền lực nhỏ mà ức h.i.ế.p . Cấp lớn hơn một cấp cũng thể áp bức chết, trong cung còn nghiêm trọng hơn. Tiền công gấp đôi dịp lễ Tết , còn bớt xén. Nếu chủ tử ban thưởng, cả cung thêm món ăn, cũng thường chui miệng của các thái giám lớn, thấy một cọng lông.
Một thứ vì hiếm nên mới trân trọng. Sau mỗi khi ban thưởng thêm món ăn, Lạc Anh đều dặn dò thêm vài phần, gửi thêm cho mỗi cung một ít. Nàng thể nhiều, cũng quyền lực gì, chỉ thể cố gắng để cũng ăn no.
Trong cung ít Tổng quản Ngự thiện phòng Lạc Anh là . Lạc Anh thấy những lời chỉ nhạt. Nàng bao giờ nghĩ là .
Người , hai chữ trong cung đình mà vẻ quá xa xỉ.
khi đến thế giới hiện đại , nàng cảm thấy gặp ít . Chú Trương, đầu nhóm diễn viên quần chúng giúp cô sắm sửa nội thất. Gia đình đạo diễn Hạ và biên kịch Tiền chủ động quảng bá, giới thiệu khách, còn giúp tìm việc. Cả những vị khách quen đến ăn sáng mỗi ngày nữa.
Cô thường cảm thấy nhận sự giúp đỡ của nhiều , và thứ thể đáp chẳng qua là hai ba món tay nghề nấu ăn mà thôi.
Mùi kẹo mạch nha thoang thoảng bên mũi, Lạc Anh dần dần lấy suy nghĩ. Cô nấu hai nồi kẹo, đồng hồ tường mới chỉ điểm qua tám giờ.
Nước đường trong nồi vặn, đông . Lạc Anh tùy tiện lấy một chiếc đũa khuấy một vòng, nước đường lỏng ngay lập tức quấn quanh chiếc đũa. Liếm một chút, mềm mềm, ngọt thanh, miệng.
Ngày thường giờ tiệm đang bận, đến ăn lúc tám giờ ít, đợi đến mười giờ mới vãn, đồ chuẩn cũng gần như bán hết.
Hôm nay tiếng ồn ào, những bàn khách , một chậu bát đĩa chờ rửa, cô chút quen.
Ngự thiện phòng xưa nay luôn ồn ào. Tiếng xào nấu, tiếng chảo, tiếng xào nhanh, tiếng d.a.o cắt, xen lẫn đó là tiếng chỉ dạy của các vị sư phụ…
Vì tấm bảng đen nhỏ ở cửa thông báo nghỉ lễ, từ sáng đến giờ một ai bước .
Lạc Anh bày đồ cúng cho Táo quân, cũng để một ít cho ăn vặt. Vẫn còn thừa khá nhiều.
Suy nghĩ một chút, cô ngoài và sửa chữ tấm bảng đen nhỏ.
“Hôm nay tiệm nghỉ, kẹo dưa trong tiệm tự lấy, ngày lễ vui vẻ.”
…