Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 87: Bà Trịnh 4

Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:12:58
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe , Ôn Nguyệt hai lời, tiến lên tát thẳng mặt Trương Uy một cái: "Ai là con mụ bát quái hả?"

Trương Uy b·ị đ·ánh sững sờ, một lúc mới định thần , giơ tay định đ.á.n.h trả thì vệ sĩ cạnh đè nghiến xuống: "Định gì? Thành thật chút !"

"Mày đợi đấy! Đợi tao gọi đại ca tao đến..."

Ôn Nguyệt rút điện thoại , đưa tới mặt Trương Uy: "Đừng đợi, gọi đại ca của mày đến đây ngay bây giờ ."

"Tao... tao..." Trương Uy nãy còn già mồm, giờ thấy thế chần chừ, mãi dám cầm lấy điện thoại.

Thấy nhát gan, Ôn Nguyệt khẩy, kéo ghế xuống, vắt chéo chân giơ điện thoại lên: "Được, mày gọi thì tao gọi. Số đại ca mày bao nhiêu?"

Trương Uy trông thì ngờ nghệch, nhưng những kẻ lăn lộn đáy xã hội như cách mặt đoán ý. Thấy Ôn Nguyệt thực sự gặp Binh Ca, càng dám hé răng.

im lặng cũng vô ích. Ngay từ khoảnh khắc chạm mặt, bộ thông tin cuộc đời hệ thống quét sạch sẽ và lưu cơ sở dữ liệu.

Chỉ cần nhớ thông tin về Binh Ca, hệ thống thể truy điện thoại của tay chị .

Vậy Trương Uy nhớ của Binh Ca ?

Đương nhiên là nhớ. Để lấy lòng đại ca, còn hiếu kính với gã hơn cả cha ruột.

Chỉ là lăn lộn giang hồ cũng cần cái đầu. Loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển như Trương Uy, dù theo Binh Ca bao nhiêu năm thì vẫn chỉ là một tên tép riu.

Vì thế chỉ đầu Binh Ca chống lưng, nhưng cụ thể là ai thì chịu c·hết. Còn về kẻ chủ mưu vụ tạt sơn, càng mù tịt.

Nếu , Ôn Nguyệt cũng chẳng cần tốn công đòi gặp thêm một nữa.

Điện thoại kết nối, nhanh máy. Giọng một đàn ông trung niên vang lên qua loa ngoài: "Ai đấy?"

Ôn Nguyệt : " là bà chủ của Báo Giải trí Đông Giang. Đàn em Trương Uy của đang ở trong tay ."

"Cô Ôn." Binh Ca đáp, rõ ràng mối quan hệ giữa Ôn Nguyệt và tòa soạn, "Hương Giang là xã hội pháp trị, cô bắt của như thế e là hợp lý lắm nhỉ?"

"Oa!" Ôn Nguyệt thốt lên đầy vẻ mỉa mai, "Hương Giang đúng là vùng đất diệu kỳ, một tay chị xã hội đen như giảng đạo lý pháp trị với lương dân như cơ đấy. Từ yên tâm, việc giờ đều tuân thủ pháp luật, tuyệt đối chuyện phạm pháp ."

Đầu dây bên im lặng một lát, khi Binh Ca cất tiếng, giọng trầm xuống: "Cô Ôn, rốt cuộc cô gì?"

Thư Sách

"Chẳng nên hỏi ?" Giọng Ôn Nguyệt lạnh tanh, "Anh Từ, đêm qua dẫn đến tạt sơn công ty , vui ?"

" hiểu cô đang gì."

"Anh hiểu cũng , cảnh sát hiểu là ." Ôn Nguyệt mở phong bì, lấy một tấm ảnh, "Anh Từ, đêm qua dẫn theo mấy đến công ty nhỉ? Một, hai... À, tổng cộng bảy . Chà, tấm ảnh chụp nét thật đấy!"

Khi Ôn Nguyệt bắt đầu đếm , Binh Ca chột . Đến câu cuối cùng, tim gã thót . Gã hỏi: "Cô Ôn, cô gặp ở ?"

"Ngay tại công ty . Anh đến đây ngay bây giờ, nếu chúng gặp ở tòa." Nói xong, Ôn Nguyệt dập máy cái rụp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-87-ba-trinh-4.html.]

Hai viên cảnh sát thấy cô chuyện điện thoại xong liền vội vàng bước tới. Viên cảnh sát lớn tuổi liếc tấm ảnh tay Ôn Nguyệt, hỏi: "Cô Ôn, tấm ảnh ? Nếu sớm cô bằng chứng , chúng xin lệnh bắt ngay , cần gì phiền cô bày binh bố trận tốn kém thế ."

Ôn Nguyệt thầm nghĩ: Không tốn tiền thì lấy ảnh? ngoài miệng cô chỉ nhạt nhẽo đáp: "Ảnh nhặt lầu. cũng ngờ chứng kiến vụ việc, còn chụp ảnh."

Viên cảnh sát gật gù: "Chắc là họ sợ trả thù nên dám mặt."

" ."

Binh Ca đến nhanh. Chưa đầy nửa tiếng , gã dẫn theo hơn chục đàn em mặt. Ôn Nguyệt cho gã mang hết lên lầu, chỉ cho phép ba theo.

Binh Ca tuy chỉ là một tay chị cỡ nhỏ nhưng khí thế cũng dáng, bước cửa ngẩng cao đầu ưỡn ngực, mắt lên trời. khi thấy hai viên cảnh sát đang lù lù trong văn phòng, gã lập tức thu , khúm núm rút t.h.u.ố.c lá mời: "Sếp Hồ, các cũng ở đây?"

"Cô Ôn báo án, chúng đương nhiên mặt." Trước mặt Ôn Nguyệt thì sếp Hồ hòa nhã, nhưng Binh Ca thì ông nghiêm mặt, giọng đầy uy quyền, "Vụ là do mày cầm đầu ?"

Ôn Nguyệt ngạc nhiên khi thấy hai quen . Đồn cảnh sát của sếp Hồ quản lý khu vực , Binh Ca là khách quen của đồn, quen mặt là chuyện bình thường.

Thấy Binh Ca định chối tội, Ôn Nguyệt giơ tấm ảnh : "Anh Từ, dối thì cũng soạn kịch bản cho kỹ chứ!"

Trước khi đến, Binh Ca còn nghi ngờ Ôn Nguyệt lừa . Giờ tận mắt thấy tấm ảnh, gã hết đường chối cãi, bèn bày vẻ mặt " cũng bất đắc dĩ lắm", thở dài : " cũng chỉ theo lệnh thôi, cấp chỉ đạo xuống, nào dám ?"

"Không cách nào thì chuyện phạm pháp ? Tao bảo mày bao nhiêu , đừng dây dưa với đám xã hội đen nữa, lo mà ăn lương thiện , mày ?" Sếp Hồ sa sầm mặt, "Mày tù bóc lịch mấy năm nữa hả?"

Binh Ca cho rằng sếp Hồ đang dọa : "Chút chuyện cỏn con , đến mức tù mấy năm hả sếp?"

mù luật. Không trộm cắp, gây t·hương t·ích, cùng lắm chỉ tạm giam vài ngày, , khi nửa tháng, lưu một cái án tích là cùng.

với đám lưu manh như bọn gã, ai mà chẳng đồn khám vài ? Sợ quái gì tù vài ngày?

Ôn Nguyệt thấy liền lên tiếng: "Chút chuyện đúng là đến mức tù mấy năm. thiệt hại do vụ tạt sơn gây , đền nổi đây?"

Binh Ca khẩy: "Thì giúp các tẩy sạch sơn chứ gì? Đáng bao nhiêu tiền ."

"Ai bảo thiệt hại chỉ thế? Hai cửa hàng lầu nhà cần mở cửa buôn bán, các tạt sơn lên cửa thế thì họ ăn kiểu gì? Trong thời gian tẩy sơn họ đóng cửa, thiệt hại đó tính ? Họ thuê nhà của mà gặp chuyện xui xẻo , bồi thường cho họ, miễn tiền thuê nhà tháng , khoản đó tính ? Chưa kể để bắt thằng đàn em của , bỏ mấy trăm ngàn thuê giúp đỡ, tiền chẳng lẽ do các chịu?"

 

 

 

 

 

 

Loading...