Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 83: Bị tạt axit 3

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:33:07
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kết thúc vụ , Ôn Nguyệt đổi thêm 1.000 ngày sinh mệnh. Tính đến đầu tháng 6, tổng ngày sinh mệnh cô đổi là hơn 2.000 ngày, tương đương với 5,7 năm.

Cũng trong thời gian , khóa huấn luyện vệ sĩ kết thúc, nhóm vệ sĩ mới chính thức bắt đầu công việc.

Tuy nhiên, đội ngũ vệ sĩ của Ôn Nguyệt chỉ 6 mới, mà tổng cộng là 7 . Cô giữ Trần Kiến Bình. Cậu nhóc tuy trẻ tuổi nhưng đầu óc linh hoạt, nhiều năm kinh nghiệm thực chiến. Có dẫn dắt mới, cô yên tâm hơn nhiều.

Dịch Hoài nhiều nhân tài trướng nên khi cô xin , đồng ý dứt khoát. Bản Trần Kiến Bình cũng vui vẻ khi việc cho Ôn Nguyệt. Với đây là một bước thăng tiến, lương bổng tăng lên đáng kể khiến đồng nghiệp ai nấy đều ghen tị.

Vệ sĩ vị trí, Ôn Nguyệt định ru rú trong nhà nữa, cô chuẩn "xuất sơn".

Trong bữa tiệc nhà họ Lâm, tuy chỉ thu hoạch hai quả dưa lớn của nhà họ Trịnh, nhưng Ôn Nguyệt cũng thêm những manh mối khác. Sau khi tiếp xúc với giới phú hào, thiếu gia, tiểu thư Hương Giang, cô dùng hệ thống để tra những tụ điểm ăn chơi thường xuyên của họ.

Ôn Nguyệt dự định thỉnh thoảng sẽ đảo qua những nơi đó một vòng, gặp gỡ nhiều hơn để tiện bề hóng biến.

Đồng thời, cô cũng dặn Dịch Hoài rằng nếu sự kiện nào cần cùng thì cứ gọi cô. Những nơi lui tới chắc chắn đại gia, "dưa" ở đó chắc chắn thiếu.

kế hoạch mới lên xong, kịp thực hiện thì Báo Giải trí Đông Giang xảy chuyện.

Sáng Chủ nhật, Ôn Nguyệt nhận điện thoại của Hoàng Chí Hào.

Tuy ngành truyền thông đặc thù việc kể ngày đêm, phóng viên săn tin khi đêm 30 Tết vẫn túc trực cửa nhà khác là chuyện thường.

Báo Giải trí Đông Giang chỉ là tuần báo, cường độ công việc quá căng thẳng. Trước thì khỏi , nhân viên như dưỡng lão.

Sau khi Ôn Nguyệt tiếp quản, dù thiết lập chế độ thưởng phạt để khích lệ , nhưng cô ép nhân viên tăng ca. Nếu cuối tuần ai săn tin thì thể cần đến công ty chấm công, chỉ cần báo cáo với lãnh đạo, duyệt thì sẽ tính lương tăng ca và thanh toán chi phí .

Vì thế, ngày thường cuối tuần ở tòa soạn chẳng ma nào.

Hoàng Chí Hào cũng là nhờ ông chủ tiệm Hà Ký lầu gọi điện báo mới công ty tạt sơn.

Nói chính xác thì hai cửa hàng ở tầng trệt tạt sơn, vì Báo Giải trí Đông Giang ở tầng 2, thang thì khó mà tạt tới.

Sở dĩ Hoàng Chí Hào khẳng định kẻ tạt sơn nhắm tòa soạn là vì dòng chữ bọn chúng để : "Chuyện nên thì , chuyện nên thì câm mồm , con mụ bát quái!"

Dưới lầu, ông chủ Hà Ký đàn bà, tiệm cắt tóc bên cạnh cũng chỉ ông chủ độc . Còn chuyện Báo Giải trí Đông Giang thuộc về Ôn Nguyệt tuy đến mức ai ai cũng , nhưng trong giới thạo tin thì lạ gì.

Các hộ dân từ tầng 3 đến tầng 6 tuy phụ nữ, nhưng nếu họ đắc tội với ai thì chỉ cần chặn đường dằn mặt là xong, chẳng cần nửa đêm đến tạt sơn dọa dẫm cả khu thế .

Hơn nữa dòng chữ đe dọa ám chỉ rõ ràng rằng nạn nhân tạt sơn vì " chuyện nên ". Cả cái tòa nhà 9 phố Vĩnh Lợi , còn ai phù hợp với mô tả đó hơn Báo Giải trí Đông Giang?

Suy tính một chút, Hoàng Chí Hào đoán ngay tám phần mười là do thời gian qua tòa soạn "chơi lớn" quá, đắc tội với mấy vị đại gia bóc phốt .

Sau khi kiểm tra hiện trường, Hoàng Chí Hào lập tức gọi điện báo cáo tình hình cho Ôn Nguyệt.

Không ông bất tài vô dụng, hễ chuyện là mách lẻo, mà bởi ông chỉ là một bình thường, đủ sức đấu thế lực đen tối .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-83-bi-tat-axit-3.html.]

Việc nào việc nấy, vì ôm rơm rặm bụng mà giải quyết gì, chi bằng báo ngay cho bà chủ quyền lực để cô định đoạt.

Biết tin công ty tạt sơn, sắc mặt Ôn Nguyệt lạnh tanh. Cô cúp điện thoại, hai lời, gọi ngay đội vệ sĩ đến tòa soạn.

Đây là đầu tiên Ôn Nguyệt đến phố Vĩnh Lợi 9 với dàn vệ sĩ hùng hậu.

Trước đây khi cô dẫn hai vệ sĩ đến ăn ở tiệm Hà Ký, hàng xóm láng giềng thấy sợ xanh mặt. , thấy cô dẫn theo cả một đội quân áo đen, phản ứng đầu tiên của họ là sợ hãi mà là reo hò phấn khích:

"Đến ! Cô Ôn dẫn vệ sĩ đến !"

Đám đông nhanh chóng dạt hai bên, nhường đường cho cô .

Thư Sách

Vừa bước vòng vây, Ôn Nguyệt thấy bức tường tầng trệt và cửa cuốn tạt sơn đỏ loang lổ. Chỗ duy nhất dính sơn thì dòng chữ đe dọa nguệch ngoạc.

Hai ông chủ cửa hàng thấy Ôn Nguyệt đến liền mếu máo kêu khổ:

"Cô Ôn xem , đứa c·hết tiệt nào đến tạt sơn, thế thì chúng buôn bán gì nữa."

" đấy, đúng đấy," một dân sống ở tầng xen , "Chúng ở đây mấy chục năm nay vẫn yên , giờ xảy chuyện , tối đến chẳng ai dám đường nữa!"

giật nhẹ tay áo : "Nói mấy cái đấy gì? Cô Ôn đích đến đây , chắc chắn sẽ giải quyết êm thôi."

"Thì buột miệng thế thôi mà. tin tưởng năng lực của cô Ôn lắm," đó xuề xòa với Ôn Nguyệt, "Cô Ôn, cô giải quyết chuyện chứ?"

Ôn Nguyệt hiểu tâm trạng của những hàng xóm cũ . Họ sống ở đây bao năm, đương nhiên cuộc sống yên bình xáo trộn, nơm nớp lo sợ ngày nào đó kẻ đến quấy rối.

Cô cao giọng : "Mọi yên tâm, xin lấy danh dự đảm bảo, chuyện tối qua là đầu tiên và cũng là cuối cùng xảy ở đây. sẽ sớm bắt kẻ chủ mưu."

Các hộ dân thiệt hại gì về tài sản nên cũng yên tâm phần nào. hai ông chủ cửa hàng tầng trệt thì vẫn rầu rĩ.

Cửa hàng của họ thiệt hại nặng nhất. Bên trong thì , nhưng tẩy sạch lớp sơn bên ngoài chắc chắn tốn ít tiền.

Khoản thì dễ , bọn chúng nhắm tòa soạn báo nên chi phí khắc phục hậu quả đương nhiên tòa soạn sẽ lo.

Vấn đề là tìm thợ tẩy sơn cũng mất thời gian, mùi sơn nồng nặc thế thì mở cửa buôn bán . Họ đều là dân buôn bán nhỏ, đóng cửa một hai ngày còn cầm cự , chứ nghỉ mười ngày nửa tháng thì cạp đất mà ăn ? Thiệt hại là tiền tươi thóc thật cả đấy.

 

 

 

 

 

 

Loading...