Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 321: Lên sóng truyền hình 5

Cập nhật lúc: 2025-12-23 07:03:44
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa chồng và con trai, bà Phùng vĩnh viễn chọn vế chút do dự.

Thế nên, dù Phùng Diệu Tổ giở hết ngón nghề lươn lẹo để giảm nhẹ vai trò của trong việc tạo bằng chứng giả, nhưng sự "kéo chân" nhiệt tình của vợ con, toan tính của đều đổ sông đổ bể.

Sau ba ngày đấu trí căng thẳng, cảnh sát cuối cùng cũng bản khẩu cung chỉnh.

Thông thường, dù vụ án rõ mười mươi, tốc độ xét xử cũng chẳng thể nhanh đến vì tòa án còn tồn đọng cả núi hồ sơ, xếp hàng chờ đến lượt cũng mướt mùa.

nhờ hiệu ứng bùng nổ của chương trình Thăm hỏi hẹn, với ít nhất một phần ba dân Hương Giang theo dõi và đồng cảm với Dư Tiểu Anh, sức ép dư luận lên chính quyền là cực lớn.

Để xoa dịu cơn phẫn nộ của công chúng, tòa án mở một "lối riêng" cho vụ án . Chỉ đầy nửa tháng khi khẩu cung, phiên tòa chính thức mở .

Hôm xét xử, cả Ôn Nguyệt và Dư Tiểu Anh đều mặt.

Ôn Nguyệt vốn thích dự khán các phiên tòa. Trước khi xuyên , cô luôn tin tòa án là nơi thực thi công lý, nơi tội ác trừng trị, kẻ ác gánh hậu quả.

Giờ đây, cô vẫn tin vế đầu – tòa án là nơi bảo vệ công lý, nhưng vế thì chẳng còn mấy hy vọng. Nguyên nhân cốt lõi ở việc Hương Giang bãi bỏ án t.ử hình.

Kẻ trộm cắp tù vài tháng, bạn thấy là quả báo.

Thư Sách

Kẻ cướp giật tù vài năm, bạn cũng thấy là đáng đời.

một kẻ cố ý g.i.ế.c chỉ phán chung thì ?

Rõ ràng thời gian thụ án dài hơn, nhưng cả nhà nạn nhân lẫn ngoài cuộc đều cảm thấy hả . Thậm chí, họ còn thấy hình phạt đó quá nhẹ nhàng, đủ để đền tội.

Bởi thứ mất chỉ là tự do, còn thứ nạn nhân mất là cả mạng sống.

Ôn Nguyệt đến dự phiên tòa chủ yếu là vì Dư Tiểu Anh.

Dù mới hợp tác và gặp gỡ vài , cô thực lòng khâm phục phụ nữ .

Lòng vốn phức tạp.

Sau khi câu chuyện về đêm định mệnh đó và hành vi của nhà họ Phùng phơi bày sóng truyền hình, khán giả đều vô cùng thương cảm cho Dư Tiểu Anh. Báo đài tràn ngập những lời ca ngợi nghị lực của bà.

thời gian trôi qua, những luồng ý kiến trái chiều bắt đầu xuất hiện. Có kẻ Dư Tiểu Anh kiểm soát con quá mức, khiến thằng bé ngạt thở mà sinh phản nghịch.

Ác ý hơn, còn đoán già đoán non rằng thằng bé ép đến mức tự tử, nếu lang thang ngoài đường lúc 2 giờ sáng?

Thậm chí kẻ còn nh.ụ.c m.ạ bà, bảo lúc con sống quý, ép con c.h.ế.t mới hối hận thì ích gì, giờ còn mặt mũi nào đóng vai ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-321-len-song-truyen-hinh-5.html.]

Ôn Nguyệt thấy những lời lẽ đó quá tàn nhẫn và khắc nghiệt.

Dư Tiểu Anh một hảo ? Có lẽ là .

đời mấy ai là cha hảo? Sống qua hai kiếp , Ôn Nguyệt cũng từng gặp một cặp cha nào gọi là " mỹ".

Cha kiếp của cô: Ôn Vinh Sinh là gã đàn ông tồi tệ trọng nam khinh nữ, cô - bà Bành Lệ Phân thì lụy tình và mất quá sớm.

Cha kiếp cũng chẳng khá hơn, vẫn cái tư tưởng trọng nam khinh nữ . Từ khi em trai, cô rìa, cả tuổi dậy thì chìm trong tủi và đau khổ. Mãi đến khi đỗ đại học và rời khỏi nhà, cô mới dần học cách tự chữa lành.

Qua những trải nghiệm đó, Ôn Nguyệt hiểu rằng cha hảo là thứ vạn dặm mới một.

Làm cha , Dư Tiểu Anh thể hảo, nhưng bà nỗ lực. Bà thực sự hà khắc và kiểm soát con quá mức ? Dựa thông tin từ hệ thống, Ôn Nguyệt nghĩ là chắc.

Yêu cầu của bà với con thể cao, nhưng đừng thập niên 90, ngay cả 30 năm , mấy ai cha đặt kỳ vọng con cái? Mức độ của Dư Tiểu Anh đến mức gọi là hà khắc.

Mâu thuẫn thực sự chỉ nảy sinh khi bà phát hiện con trai trốn học chơi với đám bạn . Lúc đó, cách xử lý của bà phần cực đoan, khéo léo dẫn dắt con về đường ngay nẻo chính.

con trai bà chẳng lẽ ? Nếu hiểu cho nỗi khổ của , bớt tụ tập với đám du thủ du thực, thì chuyện lẽ khác.

Cả hai con đều cơ hội sửa sai, NẾU đêm đó Phùng Xán lái xe đ.â.m c.h.ế.t bé.

đời chữ "nếu".

Con trai Dư Tiểu Anh c.h.ế.t, và bà sống cả phần đời còn trong đau khổ.

Căn nguyên của bi kịch là Phùng Xán - kẻ gây tai nạn. Thế nhưng đời luôn những kẻ thích ngược dòng, vì lên án thủ phạm thì soi mói nạn nhân.

Trong mắt đám đó, chồng vô trách nhiệm, bỏ bê con cái, con mất vội lấy vợ đẻ con khác là " cha ". Còn Dư Tiểu Anh, gánh vác kinh tế lo việc nhà, dành cả phần đời còn tìm công lý cho con, thành " xứng chức".

Thật châm biếm .

Dường như Dư Tiểu Anh những lời bàn tán ảnh hưởng. Suốt phiên tòa, bà tỏ bình tĩnh, ngay cả khi tòa tuyên án Phùng Xán 10 năm tù, bà cũng hề tỏ phẫn nộ bất mãn.

Ôn Nguyệt đó chỉ là vỏ bọc. Kết thúc phiên tòa, cô mời Dư Tiểu Anh đến quán cà phê gần đó.

Dư Tiểu Anh nhận lời.

Đến nơi, mỗi gọi một ly cà phê, Ôn Nguyệt gọi thêm hai món điểm tâm. Chờ phục vụ mang đồ lên đủ, cô mới mở lời:

"Trông cô phấn chấn hơn nhiều đấy."

Loading...