Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90] - Chương 152: Lá Thư Nặc Danh & Cảnh Sát Lý Nhận Án
Cập nhật lúc: 2025-12-13 10:17:55
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giả sử cảnh sát nhận tin và ập đến bắt nhóm Hoàng Đại Dũng ngay lập tức, trong khi nhóm Diệp Thiên Hoa tin và quyết định tay sớm hơn dự kiến thì ?
Thư Sách
Liệu cảnh sát trở tay kịp?
Hay cô chỉ nên tiết lộ phần đầu của thông tin, để cảnh sát bố trí mai phục, chờ đến lúc chúng hành động mới "bắt ba ba trong rọ"?
Vịnh Đồng La là khu trung tâm sầm uất. Nếu sơ tán dân, đám tội phạm lõi đời như Diệp Thiên Hoa sẽ đ.á.n.h thấy ngay, rút dây động rừng là cái chắc. Còn nếu sơ tán, khi đấu s.ú.n.g xảy , ai dám đảm bảo chúng bắt cóc qua đường con tin, gây thương vong vô tội?
Nếu trường hợp thứ hai xảy , liệu cô thể thản nhiên rằng cái c.h.ế.t của những vô tội đó liên quan đến ?
Thực Ôn Nguyệt tự nhận là giác ngộ bình thường. Cô luôn tâm niệm "trời sập cao chống đỡ", bao giờ nghĩ sẽ trở thành " cao" đó.
Đặc biệt vụ án ở phố Phật Quang, cô càng gánh vác vận mệnh của khác vai.
Thôi thì, hãy để cảnh sát đưa lựa chọn.
Nghĩ , Ôn Nguyệt chỉ đạo hệ thống soạn một bức thư gửi cho cảnh sát.
Vì đối đầu với những tên tội phạm cực kỳ nguy hiểm, nếu để lộ danh tính báo tin là cô, chắc chắn sẽ trả thù. Do đó, khâu chọn lọc bằng chứng cực kỳ thận trọng.
Thứ nhất, tấm ảnh chụp cô chạm mặt Hoàng Đại Dũng ở cửa trung tâm thương mại tuyệt đối dùng, dễ truy dấu vết.
Thứ hai, bản ghi âm liên lạc giữa Hoàng Đại Dũng và Diệp Thiên Hoa cũng loại. Tuy giọng là đặc điểm nhận dạng của báo Đông Giang, nhưng nếu cảnh sát điều tra kỹ, việc liên hệ với nguồn tin của báo cũng quá khó.
Ảnh chụp cảnh chúng mật đàm cũng tương tự, dễ dàng khiến liên tưởng đến phong cách săn tin của báo Đông Giang.
Cuối cùng, bằng chứng an và hiệu quả nhất là những tấm ảnh chụp Hoàng Đại Dũng lảng vảng thám thính trong và ngoài Bách Hóa Lệ Vinh.
Chỉ cần thế là đủ. Hoàng Đại Dũng tiền án tiền sự cùng Diệp Thiên Hoa mười năm , hồ sơ lưu đầy trong kho dữ liệu cảnh sát. Sự xuất hiện của chắc chắn sẽ khiến cảnh sát cảnh giác cao độ.
Trong thư, ngoài việc thông báo về sự trở của băng đảng Diệp Thiên Hoa và kế hoạch cướp tiệm vàng ba ngày, cùng địa chỉ ẩn náu của nhóm Hoàng Đại Dũng, Ôn Nguyệt còn nhờ hệ thống phân tích rõ lợi hại của hai phương án tác chiến (bắt ngay hoặc mai phục).
Còn việc lựa chọn phương án nào, đó là việc đau đầu của cảnh sát.
À, còn đổi font chữ nữa, tránh trường hợp bức thư lộ, truyền thông liên kết với những lá thư nặc danh của "Đồng " đây.
Quy trình gửi thư cũng lược bỏ. Cô nhờ hệ thống đặt thẳng lá thư lên bàn việc của Trung sĩ Lý Thành Bang một cách thần bí.
Lý Thành Bang chính là phụ trách vụ án "G.i.ế.c ở công viên Loan Tử", đó tiếp nhận vụ án nhà họ Chung. Anh là một cảnh sát tinh thần trách nhiệm cao.
Giao việc cho , Ôn Nguyệt tin rằng sẽ ngó lơ qua loa.
Hơn nữa, Bách Hóa Lệ Vinh trong địa bàn quản lý của đồn cảnh sát Loan Tử, nơi Lý Thành Bang việc. Việc thư nặc danh xuất hiện bàn cũng là hợp lý.
Giải quyết xong vụ thư từ, Ôn Nguyệt tiếp tục công việc của .
Vừa đụng độ với những tên cướp g.i.ế.c ghê tay mà vẫn thể bình tĩnh việc, vì cô vô tâm, mà vì cô hết sức . Diễn biến tiếp theo trong tầm kiểm soát của cô nữa.
Thay vì lo lắng suông, chi bằng tập trung việc mắt.
Cô cũng cần một việc gì đó để phân tán sự chú ý.
Dạo xong trung tâm thương mại ở Vịnh Đồng La, Ôn Nguyệt nhận thấy các vấn đề tồn tại ở đây cũng y hệt bên Trung Hoàn. Rõ ràng đây là bệnh chung của cả hệ thống.
Đồng hồ điểm hơn 12 giờ trưa, bụng Ôn Nguyệt réo ầm ĩ.
Bốn vệ sĩ tuy gì nhưng chắc cũng đói meo. Để mang tiếng "bóc lột sức lao động", Ôn Nguyệt dẫn họ một quán ăn kiểu Tây (Cha chaan teng) gian khá , bảo họ cứ gọi món thoải mái.
Trong lúc chờ món, Ôn Nguyệt kiểm tra điện thoại, thấy hai cuộc gọi nhỡ của Dịch Hoài lúc gần 12 giờ. Lúc đó cô mải mê suy nghĩ nên thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dua-vao-hong-drama-de-tro-thanh-ty-phu-huong-cang-thap-nien-90/chuong-152-la-thu-nac-danh-canh-sat-ly-nhan-an.html.]
Gọi cho chồng, đầu dây bên Dịch Hoài hỏi: "Em còn ở Trung Hoàn ? Trưa nay ăn cùng nhé?"
"Em đang ở Vịnh Đồng La , đang chuẩn ăn đây." Ôn Nguyệt nghĩ một chút , "Chiều em sẽ về sớm, tối ăn cùng nhé."
"Được."
Cúp máy, Ôn Nguyệt hỏi hệ thống: 【 Lý Thành Bang thư ? 】
【 Chưa , hôm nay hiện trường vụ án. 】
【 Ừm, khi nào xong thì báo một tiếng. 】
Dù tự nhủ liên quan, nhưng thể thực sự thờ ơ?
Chưa bàn đến việc trung tâm thương mại Vịnh Đồng La thuộc khu vực cô quản lý, mới nhậm chức gặp chuyện tày đình thế , trách nhiệm liên đới là khó tránh khỏi.
Chỉ riêng việc nghĩ đến con thương vong nếu Diệp Thiên Hoa tay, Ôn Nguyệt thể yên.
Lý Thành Bang hề đang mong ngóng về đồn. Lúc , vẫn đang cuồng tại hiện trường một vụ án mạng.
Chiều hôm qua, cảnh sát nhận tin báo từ cư dân một tòa chung cư về mùi hôi thối nồng nặc bốc từ một căn hộ cùng tầng. Phá cửa , họ phát hiện chủ nhà t.ử vong.
Vụ án quá phức tạp. Nạn nhân và chồng quan hệ cơm chẳng lành canh chẳng ngọt, hàng xóm thường xuyên thấy tiếng cãi vã. Từ lúc nạn nhân xảy chuyện đến khi phát hiện ( 2 ngày), chồng bặt vô âm tín.
Tuy nhiên, hiện trường vụ án khá kinh khủng. Máu me bê bết khắp nơi, thêm thời tiết mùa hè nóng bức khiến mùi t.ử khí bốc lên nồng nặc. Ngay cả nhân viên pháp y dày dạn kinh nghiệm cũng chạy ngoài hít thở vài mới tiếp tục việc .
Lý Thành Bang và mấy cấp mặt mày xanh mét. Bữa trưa gần như bỏ dở, thấy thịt là buồn nôn.
Mãi mới khám nghiệm xong hiện trường, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm. Một đồng nghiệp cảm thán: "Thà nhận mấy vụ án treo khó nhằn còn hơn mấy vụ thế ."
Vừa dứt lời, chú Trang liền "phủi phui" mấy cái: "Đừng quạ đen! Bây giờ thấy kinh, chứ đến lúc gặp án treo thật thì ước nôn thêm mấy nữa đấy!"
Câu khiến bật , khí căng thẳng dịu đôi chút.
Trở về đồn cảnh sát, khi phân công nhiệm vụ cho cấp , Lý Thành Bang cầm cốc định lấy nước uống.
cúi xuống, sững khi thấy một phong thư ngay ngắn bàn việc lộn xộn của .
Anh ấn tượng với kiểu phong thư - kiểu thường dùng cho thư nặc danh. Phản xạ đầu tiên là cầm lên xem gửi.
Hả? Trống trơn?
Nghi hoặc, Lý Thành Bang giơ phong thư lên hỏi đồng nghiệp trực ban: "Ai gửi cái cho thế?"
Đồng nghiệp lắc đầu quầy quậy: " . Lúc nãy ngoài ăn cơm, chắc ai đó bỏ lúc đấy. Không tên gửi ?"