Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 428

Cập nhật lúc: 2025-05-06 23:31:37
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngươi mau nói đi, rốt cuộc là chuyện gì? A Hương đâu?”

“A Hương đã chết, là Lý thị vệ giết, ta tận mắt nhìn thấy, hắn chôn A Hương ở đống cát kia.”

Tiểu Ngải nói từng chữ một cách rõ ràng.

“Á!”

“Ôi trời! Ngươi g.i.ế.c người mà, tại sao lại nói cho chúng ta biết chuyện này!”

Vài nữ nhân xông lên đánh Tiểu Ngải một trận.

Xong rồi, tất cả bọn họ đều xong rồi!

Cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, lão Lý tìm một chỗ nằm xuống.

Cảnh tượng vừa rồi lại hiện lên trong đầu hắn.

Hắn vốn định lấy ít ngân phiếu, bịt miệng A Hương là xong, không ngờ A Hương nhìn thấy ngân phiếu, càng thêm phấn khích,

“Thị vệ đại ca, ngươi tưởng chút ngân phiếu này có thể đuổi khéo ta đi sao? Ta còn biết Tử Thần và hai hài tử của Tô gia đều chưa chết, ngươi nhận ngân phiếu của họ nên mới không muốn đi tìm, gạch tên họ đi là xong, số bạc này quá ít, không đủ! Đúng rồi, từ ngày mai trở đi, ta muốn cưỡi lạc đà, ta không muốn đi bộ nữa, mệt lắm, nếu không ngươi xoa bóp cho ta?”

A Hương vừa nói vừa tháo giày ra, đưa bàn chân bẩn thỉu về phía lão Lý.

Lão Lý im lặng không nói.

Quả nhiên có những người không thể cho ăn, càng cho ăn càng tham lam, càng cho ăn càng đòi hỏi nhiều.

Hắn ghét nhất là người khác uy h.i.ế.p hắn, cũng không sợ nhất là lời đe dọa của người khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-428.html.]

Hắn chính là người sống trên đầu mũi dao, nếu không thì làm sao hắn có thể làm đến chức thị vệ tam phẩm, cấp bậc cao nhất của thị vệ?

“Ồ, được! Ta xoa bóp cho ngươi!” Lão Lý vừa nói vừa ngoan ngoãn đưa tay xoa bóp bàn chân cho A Hương.

Vân Mộng Hạ Vũ

A Hương nhìn lão Lý ngoan ngoãn như vậy, không khỏi cười đắc ý, nàng ta cảm thấy những ngày tháng khổ cực của mình đã chấm dứt, những ngày tháng tốt đẹp đã bắt đầu.

Đột nhiên nàng ta cảm thấy thân mình bị kéo lên, rất nhanh nàng ta bị kéo lê đến dưới chân lão Lý, chỉ thấy lão Lý không biết từ đâu lấy ra một sợi dây thừng, quấn vào cổ nàng ta một vòng, sau đó dùng sức kéo về phía trước.

Đôi chân A Hương rời khỏi mặt đất, nàng ta lập tức cảm thấy cổ mình đã gãy, nàng ta trợn tròn mắt, hai tay vung lên, ánh mắt cầu xin lão Lý.

Nhưng lão Lý vẫn quay lưng lại dùng sức, căn bản không nhìn nàng ta.

“Ưm... ưm, buông ta ra... buông...” Đây là câu nói cuối cùng của A Hương, sau đó nghe thấy tiếng “Rắc” xương vỡ.

A Hương đạp chân hai cái, đầu nghiêng sang một bên, tắt thở.

“Ả tiện nhân thối tha, là ngươi ép ta, là ngươi tự chuốc lấy!” Lão Lý không ngừng lẩm bẩm trong lòng, không biết từ lúc nào, hắn đã ngủ thiếp đi.

Lão Lý ngủ rồi, hắn không phát hiện ra đống cát chôn xác cách đó không xa dường như động đậy, cát bị đào ra, xác c.h.ế.t lộ ra, có thứ gì đó rơi xuống xác chết, xác c.h.ế.t lập tức tan ra, không lâu sau hóa thành một vũng máu, thấm vào cát.

Một cơn gió lạnh thổi qua, cát mới phủ lên trên, không lâu sau, không còn nhìn thấy gì nữa.

Lão Lý ngủ mơ màng, hình như có người đẩy hắn, hắn mở mắt ra, là một cô nương đứng trước mặt hắn.

“Lão Lý, hôm nay có thể cho chúng ta cưỡi một con lạc đà không?” Là Tiểu Ngải, nàng ta hỏi một cách sợ sệt.

“Không có!” Lão Lý lười biếng vươn vai, vừa định đứng dậy đi thì đột nhiên hắn thấy Tiểu Ngải dùng một tư thế rất kỳ lạ nhìn hắn bằng ánh mắt phức tạp.

Ngón tay nàng ta dường như chỉ vào một nơi nào đó?

Loading...