Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 424

Cập nhật lúc: 2025-05-06 23:31:29
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạc Bắc! Mạc Bắc!

Đi rồi không về!

Có lẽ chính là nói về nơi này!

“Nếu gặp phải bão cát, mọi người cũng đừng hoảng sợ, hãy cố gắng tìm kiếm thứ gì đó để che chắn, như đá hoặc cây cối để che chắn một lúc, dùng vải che miệng và mũi, còn điều quan trọng nhất là đừng chạy lung tung, nhất định phải đi theo đội ngũ, nếu không sau khi bão cát đi qua có thể sẽ không tìm thấy các ngươi nữa, những lời ta nói đều là lời cứu mạng, các ngươi nhất định phải ghi nhớ thật kỹ, nếu không nhớ thì cứ chờ c.h.ế.t đi.”

Lão Lý nói xong, ánh mắt sắc bén nhìn mọi người, trong số những người này chắc chắn sẽ có người bỏ mạng, là ai thì không thể nói trước được.

Lão Lý vừa dứt lời, những nữ nhân của Yên Vũ lâu đều sợ đến mặt cắt không còn giọt máu, lại bắt đầu xúi giục A Hương: “Ngươi còn không mau nhanh chóng nghĩ cách xin một con lạc đà, ngươi muốn chúng ta đều c.h.ế.t ở đây sao?”

A Hương cũng bị lời nói của lão Lý dọa sợ, nàng ta quyết định tối nay sẽ hành động, nhất định phải nghĩ cách hạ gục lão Lý, để có được lạc đà.

Hạ gục lão Lý, trở thành người của hắn, bản thân mình nhất định có thể bình an vượt qua nơi đáng sợ này, chỉ có những tỷ muội kia, ai quản được ai?

Muốn c.h.ế.t thì cứ c.h.ế.t đi!

Cái thứ tình tỷ muội sâu đậm c.h.ế.t tiệt gì đó!

Tuy trong lòng A Hương nghĩ như vậy nhưng trên mặt lại nở nụ cười: “Biết rồi, các tỷ muội đừng vội, chờ tin tốt của ta.”

Mọi người đi hơn một canh giờ, trên mặt trên người đều trở thành người cát.

Trong giày trong quần áo không có chỗ nào không có cát.

Nhìn trời đã tối đen, không nhìn thấy gì nữa, lão Lý đành cho mọi người nghỉ ngơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-424.html.]

Nghe lão Lý nói nghỉ ngơi, những người đang đi bộ lập tức ngã ngửa xuống cát: “Mệt c.h.ế.t mất, chân sắp gãy rồi.”

“Đúng vậy, mệt hơn đi trên đất bằng nhiều.”

Vài thư sinh thường ngày không thích nói chuyện cũng lần lượt than mệt mỏi.

Nồi đã vứt rồi, mọi người không thể dựng bếp nấu cơm nữa, chỉ có thể ăn tạm bánh đen và uống một ngụm nước.

Mọi người đều sợ ăn bánh đen nhiều bị nghẹn sẽ uống nhiều nước, dứt khoát chỉ ăn một hai miếng để lót dạ.

Những nữ nhân của Yên Vũ lâu đều không có tâm trạng ăn, họ dồn hết sức lực vào A Hương, dùng ánh mắt thúc giục nàng ta mau hành động.

Nhìn những người kia cưỡi lạc đà thoải mái biết bao, dù ngồi cả ngày cũng không mệt, không giống như họ, đi được một đoạn ngắn đã mệt như chó chết.

“Này! A Hương, ngươi xem Lý thị vệ ngồi một mình ở đằng kia, ngươi mau qua đó, đây là cơ hội tốt, ngươi mau đi.”

Vân Mộng Hạ Vũ

A Hương nhìn theo hướng họ chỉ, quả nhiên lão Lý mệt mỏi dựa vào cát nhắm mắt dưỡng thần, bên cạnh hắn không có người khác.

A Hương mỉm cười gật đầu, đứng dậy khom lưng nhìn quanh bốn phía, xác định không có ai chú ý đến nàng ta, nàng ta mới yên tâm đi đến chỗ Lý thị vệ nghỉ ngơi.

Lão Lý đang gặm bánh đen vừa khô vừa cứng, miễn cưỡng nuốt hai miếng, thực sự mệt đến mức đau nhức cả hàm, không muốn ăn nữa, dứt khoát ném vào bọc, ngửa mặt ngủ.

“Lý thị vệ, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.” Một giọng nói mềm mại như có thể làm người ta tan chảy truyền đến bên tai lão Lý.

Lão Lý bật dậy: “Chuyện gì?”

Hắn thấy A Hương đã ngồi xuống bên cạnh mình, người nghiêng về phía hắn, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể ngã vào người hắn.

Loading...