Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 421

Cập nhật lúc: 2025-05-06 23:31:22
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lý ca, nguyên nhân tử vong là gì?” Một thị vệ do dự hỏi.

“Ừm... Rơi khỏi xe ngựa chết... Ừm... Bệnh chết... Cứ ghi là bệnh c.h.ế.t đi.” Lý thị vệ xoa xoa trán, cuối cùng cũng tìm được một lý do mà hắn cho là hợp lý.

“Bệnh c.h.ế.t ba người, bệnh gì?” Thị vệ kia vẫn truy hỏi.

“Thôi, cứ nói là bị gió cát vùi lấp mất tích ở sa mạc...” Lão Lý có chút bực bội phất tay nói.

“Nhưng Lý ca, chúng ta còn chưa đến sa mạc.” Thị vệ trẻ tuổi kia nghiêm túc hỏi.

“Mẹ kiếp ngươi muốn ăn đòn à? Ta bảo ngươi viết thế nào thì ngươi viết thế đó? Mẹ kiếp ngươi nói được tính hay ta nói được tính?” Lão Lý nhìn vẻ mặt cố chấp của hắn, hận không thể đá c.h.ế.t hắn.

“Ồ, đương nhiên là ngươi nói được tính...” Thị vệ lẩm bẩm rồi đi xuống.

Nhìn hắn đi xa, Lý thị vệ thở phào nhẹ nhõm, ngày nào cũng vậy, chẳng có chuyện gì khiến người ta yên tâm.

Tô phu nhân đứng bên cạnh nghe cuộc đối thoại giữa Lý thị vệ và người kia, bà lau nước mắt nói: “Lý thị vệ vất vả rồi.”

“Đừng tưởng chuyện này cứ thế mà xong, Tô phu nhân, đợi khi rảnh rỗi, bà phải nói rõ ràng với ta.” Lý thị vệ nhìn bà với vẻ mặt phức tạp: “Tử Thần là trọng phạm ám sát công tử ngự sử, nàng ta mất tích không phải chuyện nhỏ, nếu như ngự sử đại nhân biết được sẽ trách tội, ta sẽ đổ hết lên đầu Tô gia, bà hiểu chứ?”

“Hiểu! Đương nhiên là hiểu.” Tô phu nhân gật đầu đáp.

Vài nữ nhân của Yên Vũ lâu vẫn luôn để mắt đến bên này, họ muốn xem lão Lý sẽ xử lý chuyện này như thế nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-421.html.]

Khi nghe nói hắn định xóa tên ba người này, coi như đã chết, mấy người họ lập tức nổi giận.

“Rõ ràng là bỏ trốn, sao lại thành c.h.ế.t được, nếu như vậy thì chúng ta cứ bỏ trốn hết đi, dù sao bọn họ cũng không tìm mấy, chỉ cần xóa tên là xong.”

“Đúng vậy, hay là chúng ta cùng bỏ trốn đi!”

“Lời này không sai!”

Tiếng nói của họ vừa vặn bị lão Lý đi ngang qua nghe thấy, mặt lão Lý lập tức sa sầm, tay cầm roi chỉ vào họ nói: “Các ngươi lại nói bậy bạ gì đó? Có phải mấy ngày không bị đánh nên ngứa da rồi không? Muốn bỏ trốn? Được thôi, đến sa mạc các ngươi muốn bỏ trốn thế nào cũng được, nếu các ngươi không bỏ trốn, ta sẽ đánh c.h.ế.t các ngươi.”

“Ôi, Lý thị vệ đừng giận mà, chúng ta chỉ nói bậy bạ cho hả giận thôi, chúng ta đều rất ngoan ngoãn.” Người nói chính là nữ nhân trẻ đẹp nhất trong đám, A Hương.

“A Hương, sao ngươi không đến nói chuyện với Lý thị vệ, xin một con lạc đà.” Có người nhìn bóng lưng tức giận bỏ đi của lão Lý mà xúi giục.

“Vội cái gì? Không thấy Lý thị vệ đã không vui rồi sao, chuyện này phải từ từ tính toán, nóng vội không ăn được đậu hũ nóng.” A Hương trầm tư nói.

Một đám ngốc, không có chút mắt nhìn nào, không biết nam nhân là phải dỗ dành sao?

Lúc hắn vui vẻ thì ngươi phải ngoan ngoãn, lúc hắn không vui thì ngươi càng phải ngoan ngoãn hơn, phải nhân lúc hắn nhìn ngươi ngứa ngáy khó chịu thì nói ra yêu cầu của mình, như vậy mới có thể toại nguyện, đạt được mục đích.

Vân Mộng Hạ Vũ

A Hương tính toán trong lòng, dựa vào nhan sắc trẻ trung của mình, nhất định có thể hạ gục được lão Lý, hạ gục được hắn thì chẳng phải đám thị vệ này đều phải ngoan ngoãn nghe lời sao?

Đến lúc đó nàng ta muốn thế nào chẳng được sao?

Nàng ta quyết định bắt giặc phải bắt vua, chỉ cần hạ gục được lão Lý là được.

Loading...