Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 420

Cập nhật lúc: 2025-05-06 23:31:20
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Mặc nghĩ lung tung, bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Ăn xong, đoàn người lại phải tiếp tục lên đường.

Không chỉ xe ngựa Tô gia không dùng được, xe kéo chở hàng của thị vệ cũng chỉ có thể bỏ lại tại chỗ, người đi bộ còn khó khăn, huống chi là kéo xe.

Không còn cách nào khác, chỉ có thể chọn một số đồ nặng vứt đi, chỉ giữ lại những vật dụng cần thiết.

May mà có lạc đà, lão Lý bảo họ phân tán đồ đạc, chia đều cho mấy con lạc đà, ngay cả lạc đà Tô gia cũng phải chở một số đồ dùng của quan phủ.

Lão Lý và những người khác cũng chỉ có thể bỏ lại ngựa.

Ai nhặt được thì nhặt.

Hắn và hai thị vệ cấp cao khác cưỡi lạc đà, những thị vệ còn lại chỉ có thể đi bộ theo sau.

Còn Tô Bân và mẫu thân cưỡi một con lạc đà, Tô Quân và Tô Thành, Trần Tú và Vu Đinh Lan.

“Tử Thần và hai hài tử kia đâu?” Lão Lý vén rèm xe nhìn vào trong hỏi.

Tô phu nhân kéo hắn sang một bên: “Lý thị vệ, bọn họ mất tích rồi, đột nhiên mất tích.”

“Mất tích?” Nghe vậy, sắc mặt lão Lý lập tức trầm xuống: “Sao lại đột nhiên mất tích? Có phải bà thả họ đi không? Tô phu nhân, ta khuyên bà đừng làm những chuyện hồ đồ như vậy.” Lão Lý lạnh lùng nói.

Mặc dù trên đường đi, hắn đối xử với Tô gia rất hòa nhã nhưng họ cũng không thể làm những chuyện quá đáng, chuyện này không phải chuyện nhỏ, sẽ liên lụy đến họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-420.html.]

“Ta nói mà ngươi không tin nhưng đây là sự thật, ở Nhạn Sơn Quan ngươi cũng thấy rồi, bọn họ đều lên xe cùng nhau nhưng không hiểu sao khi lên xe chúng ta đều ngủ thiếp đi, tỉnh dậy thì phát hiện ba đứa chúng mất tích.”

Tô phu nhân nói xong, trên mặt còn đọng lại vài giọt nước mắt: “Đó là hài tử của Tô gia, ta lo lắng lắm, nếu bị nữ nhân kia bán đi thì chúng ta phải làm sao? Nghĩ đến đó, lòng ta như bị kim châm.”

“Thật sao? Vậy tại sao phu nhân không nói sớm, còn ở đây bình tĩnh ăn cơm nghỉ ngơi?” Lão Lý nhìn chằm chằm vào mặt Tô phu nhân, muốn xem lời bà có đáng tin đến mấy.

“Không phải ta đang ôm hy vọng chờ chúng quay lại sao? Dù sao ta cũng đối xử với nàng ta như nữ nhi ruột, không muốn thừa nhận nàng ta sẽ đối xử với ta như vậy, không ngờ nàng ta thật sự nhẫn tâm, không chỉ tự bỏ trốn mà còn bắt cóc hai hài tử của chúng ta.” Tô phu nhân nói xong, lấy khăn tay ra lau nước mắt.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tô Bân đi tới nói: “Lý thị vệ, mau phái người đi tìm, nữ nhân thâm độc kia đã bắt cóc hai đệ đệ của ta.”

“Tìm họ? Tìm thế nào? Cho ai đi tìm?” Lão Lý cau mày.

Suy nghĩ một lúc, cuối cùng hắn nói với mấy thị vệ phía sau: “Mấy người đi tìm xung quanh đây xem, xem có tìm được không?”

Lão Lý nói xong, trừng mắt nhìn Tô phu nhân và những người khác, rồi đi về phía trước.

Đoàn người lại dừng lại, mấy thị vệ nhận lệnh đi tìm người xung quanh.

Khoảng nửa canh giờ sau, tất cả đều trở về tay không.

“Không có, xung quanh đây không có bóng người.”

“Đúng vậy, Lý ca, chúng ta phải nhanh chóng lên đường thôi, ta thấy trời phía Nam nổi mây, có thể sắp có bão cát rồi.”

Lão Lý nghe xong ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, quả nhiên trời đã vàng hơn lúc nãy, hơn nữa xung quanh như được bao phủ bởi một lớp sương mù màu xám, nhìn đâu cũng thấy mơ hồ.

“Xóa tên bọn họ đi, ghi vào danh sách tử vong, lên đường!” Lão Lý phất tay ra lệnh.

Loading...