Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 397

Cập nhật lúc: 2025-05-06 23:29:45
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên tay hắn bị giẫm nát.

Các khớp xương bị vỡ vụn, lòng bàn tay bị nát một mảng.

Nhìn vào thật sự thảm không nỡ nhìn.

May mà phòng thí nghiệm căn cứ của bọn họ cũng đi theo, chỉ là không ở chỗ hắn, mà ở trong không gian của sư muội.

Trần Thiếu Khanh quyết định ra ngoài tìm Tô Mặc, xem nàng xử lý đám người kia thế nào rồi.

Không ngờ Tô Mặc lại tự xuất hiện.

Đắc ý nói: “Sư huynh, vương vị của huynh vững chắc rồi, ta đã xử lý tên ca ca súc sinh của huynh, không để lại một chút cặn bã nào.”

“Không tệ! Đúng là phong cách của sư muội ta.” Trần Thiếu Khanh khen ngợi.

Tiếp đó hắn lại nói tình hình của Kim Tử, nói phải dùng đến phòng thí nghiệm y tế.

Tô Mặc không nói hai lời, ra hiệu cho Trần Thiếu Khanh bế Kim Tử nhảy vào không gian của mình.

Trần Thiếu Khanh cũng theo sát nhảy vào.

Đến phòng thí nghiệm y tế, Trần Thiếu Khanh đặt hắn lên giường bệnh, lập tức bắt đầu điều trị.

Tô Mặc cho hắn uống một viên thuốc đặc hiệu do phòng thí nghiệm chế tạo, sau đó hai người cùng nhau bắt đầu phẫu thuật cho hắn.

Xương của hắn vỡ rất nghiêm trọng, hầu như không còn chỗ nào tốt.

Dọn sạch vụn xương, khử trùng.

Tô Mặc dùng dụng cụ tiên tiến đo chiều dài xương bàn tay của hắn, dùng vật liệu công nghệ cao in ra những chiếc xương có kích thước chính xác rồi ghép lại từng chút một cho hắn.

Loại vật liệu này có tính đàn hồi tốt, có thể thay thế xương, hơn nữa còn rất dễ thích ứng.

Nếu lành lại, hoàn toàn có thể vận động tự nhiên, không kém gì trước đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-397.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Khoảng hai canh giờ, hai người cuối cùng cũng xong việc, nhìn bàn tay giả đã làm xong, hai người nhìn nhau, thở dài nhẹ nhõm.

Kim Tử may mắn, gặp được bọn họ, nếu không thì đôi tay này coi như phế.

Tiểu Tứ đã ngủ trong không gian của Trần Thiếu Khanh, Trần Thiếu Khanh nhẹ nhàng đặt Kim Tử đã phẫu thuật xong lên giường bên cạnh hắn.

Như vậy khi hai người tỉnh lại đều có thể nhìn thấy nhau, không đến nỗi lo lắng.

“Sư huynh, bệnh của Bắc Cương Vương thế nào rồi?” Tô Mặc hỏi.

“Ông ấy không phải bị bệnh, mà là trúng độc, tuy nhiên về cơ bản đã giải được nhưng cơ thể đã bị tổn thương rất nghiêm trọng, rất khó hồi phục.” Trần Thiếu Khanh thở dài nói.

“Tên khốn này, lòng dạ thật độc ác, ngay cả cha ruột của mình cũng hại, đúng là không phải người!” Tô Mặc mắng.

“Vậy tiếp theo sư huynh định làm gì?” Tô Mặc hỏi.

Không gian của bọn họ ở tạm thì được nhưng ở lâu thì không phải là kế sách lâu dài.

“Hỏi Tào Tây xem, xem ở đây họ có người thân nào không, có thể đi nương nhờ trước.” Trần Thiếu Khanh nói rồi lại vào không gian của mình.

Tào Tây quả nhiên biết: “Thái thú Nhạn Sơn Quan và Vương gia là thế giao, chắc chắn sẽ thu nhận.”

“Được, vậy đưa các ngươi đến đó.” Trần Thiếu Khanh nói rồi cùng Tô Mặc đến nha môn.

Đến nơi, bọn họ đặt Tư Không Mi lên một chiếc xe ngựa lớn rồi đưa ra ngoài.

Tào Tây phi ngựa đi báo tin, không lâu sau đã thấy Thái thú Lý Nham đích thân ra ngoài, phái người khiêng những người trên xe ngựa vào nội trạch.

Sắp xếp ổn thỏa cho bọn họ, Trần Thiếu Khanh mới thở phào nhẹ nhõm, lại thu xe ngựa vào không gian.

Lúc này, Kim Tử trong không gian cũng tỉnh lại, hắn ngẩng đầu nhìn, trong phòng toàn là đồ gỗ lim, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng.

Đây là đâu?

“Tiểu Tứ, Tiểu Tứ.” Việc đầu tiên hắn làm là tìm đệ đệ mình.

Loading...