Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 367

Cập nhật lúc: 2025-05-05 22:45:29
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ông là đại gia của bọn họ phải không? Chúng ta chỉ muốn tiền, một bình nước mười lượng bạc, bọn họ làm bẩn bảy bình nước của chúng ta, đưa bảy mươi lượng bạc là có thể đi.” Nam hài nói chậm rãi.

“Nam hài này tên là Kim Tử, hài tử kia là đệ đệ của hắn tên là Tiểu Tứ.” Tô Mặc chỉ vào nam hài kia nói.

“Ừ!” Trần Thiếu Khanh mặt không biểu cảm đáp một tiếng.

Xem ra nam hài này cũng đã sớm trở thành một côn đồ!

Vì bị người khác bắt nạt nên đi bắt nạt người khác!

“Mười lượng một bình, các ngươi đi cướp à?” Một cô nương kêu lên.

“Câm miệng!” Lão Lý gào lên không kiên nhẫn: “Nếu còn kêu loạn, lão tử sẽ ném các ngươi cho bọn chúng.”

Lũ kỹ nữ không biết điều này, chỉ biết gây chuyện.

“Chúng ta cũng là vì tốt cho các người thôi, trong phạm vi trăm dặm, các người sẽ không tìm được nước nữa đâu, đến Nhạn Sơn Quan còn phải mất hai ngày nữa, ngoài chúng ta ra sẽ không còn ai chịu bán nước cho các người đâu, không tin thì các người cứ thử xem.” Kim Tử rất bình tĩnh nói với lão Lý.

Vì nợ cờ b.ạ.c của cha, còn có để đệ đệ không bị đánh, hắn phải bán hết mấy bình nước này, hơn nữa không thể thấp hơn năm mươi lượng bạc.

Hắn bán thêm hai mươi lượng bạc, có thể lấy được năm lượng bạc, có thể giúp cha trả một ít nợ.

Còn việc hắn làm bây giờ là việc tốt hay việc xấu, hắn không quan tâm.

“Tiểu tử thối còn dám nói bậy, nói cho ngươi biết chúng ta là quan sai, nếu ngươi dám cản trở chúng ta, cẩn thận ta bắt ngươi vào đại lao.”

Lão Lý gào lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-367.html.]

“Chúng ta tìm mấy người kia, không liên quan đến các quan gia.” Kim Tử vội vàng kéo mấy cô nương của Yên Vũ lâu ra khỏi lão Lý và những người khác.

“Bọn họ là phạm nhân do chúng ta áp giải, trước khi đến Mạc Bắc chúng ta đều phải quản lý, nếu ngươi muốn tìm bọn họ tính sổ thì hãy theo đến Mạc Bắc rồi nói.”

Lão Lý vừa nói vừa muốn đuổi mấy cô nương kia vào đội ngũ.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Không đưa tiền thì bọn họ không được đi!” Đột nhiên Kim Tử đứng trước mặt mấy cô nương kia, hơn mười hài tử nắm tay nhau, vây chặt bốn cô nương của Yên Vũ lâu.

“Được rồi, cho các ngươi một lượng bạc, thả người đi.” Lão Lý không muốn dây dưa với đám hài tử này nữa, đành thỏa hiệp.

“Bảy mươi lượng, thiếu một lượng cũng không được!” Kim Tử lạnh mặt nói.

Hắn nghe lão Lý vừa nói, càng chắc chắn rằng bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ mặc mấy cô nương này, vì vậy hắn rất có lòng tin.

“Được! Vậy thì bọn họ ở lại, chúng ta đi.” Lão Lý vừa nói vừa vẫy tay với mọi người: “Trước tiên nói cho các ngươi biết, bọn họ là kỹ nữ, đều có bệnh truyền nhiễm, hơn nữa còn ăn nhiều uống nhiều, các ngươi giữ bọn họ lại cũng chẳng có tác dụng gì.”

“Nhưng nếu cha các ngươi muốn vui vẻ thì giữ lại cũng được... ha ha!”

Mấy tên thị vệ cũng chen vào nói.

“Sư phụ của ta có thể bán bọn họ vào lầu xanh, một người bán được mười bảy mười tám lượng, vẫn có thể kiếm được bảy mươi lượng.” Kim Tử nói lớn.

Lão Lý nghe xong tức đến nỗi sắc mặt rất khó coi, hài tử to gan này, vậy mà không sợ.

“Bọn họ là trọng phạm của triều đình, không thể ở lại, nhất định phải đi!” Lão Lý vừa nói vừa rút đại đao ra, hắn nghĩ lần này đám hài tử này chắc chắn phải sợ đến phát khóc.

“Quan lớn g.i.ế.c người rồi! Mau đến mọi người ơi! Quan lớn không giảng lý lẽ!” Kim Tử nhìn thấy đại đao sáng loáng, đột nhiên đưa hai tay lên miệng hét lớn về phía một gò đất.

Loading...