Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 319

Cập nhật lúc: 2025-05-04 22:48:51
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô đại công tử nhìn thế này có vẻ như thích nữ nhân da đen này.

Sao có thể như vậy được?

Tô phu nhân cũng đi tới, không biết từ đâu tìm ra một chiếc tạp dề buộc vào eo Đinh Lan, còn dặn dò nàng ấy vài câu.

Nhưng một tiểu tử tám chín tuổi phía sau họ lại nhìn họ với vẻ mặt không vui, mặt mày đen sì.

Nếu không phải một nữ nhân đi tới kéo hắn đi thì có lẽ nam hài sẽ xông vào giữa họ muốn làm gì đó.

Tiểu Diệp lạnh lùng nhìn, cảm thấy chuyện này càng ngày càng không đơn giản.

Tô phu nhân và Tô Bân tuyệt đối quen biết nữ nhân da đen này.

Điểm này nàng ta rất chắc chắn.

Nhiều người làm việc thì nhiều sức, nhiều người bận rộn như vậy, không lâu sau thì cơm bên này đã nấu xong.

Nấu cháo xong, còn xào cả củ cải với hịt thái lát, hâm nóng một ít bánh đen.

Củ cải vẫn là một sạp hàng mà Tôn Hằng đã muối, lúc này đã sắp hết rồi, ăn xong bữa này thì chắc là không còn bao nhiêu nữa.

Hai bữa ăn chung đã ăn gần hết đồ ăn dự trữ của họ.

Mặc dù lão Lý cũng lấy một ít thịt muối các loại nhưng rau vẫn là Tô gia cung cấp.

Đến giờ ăn, mọi người bưng bát đi tìm chỗ ăn, không ai để ý đến Tiểu Diệp.

Tiểu Diệp đeo xiềng xích nặng nề trở về nơi ở của hai tỷ muội Yên Vũ lâu, phát hiện mọi người đã ăn bánh đen và uống nước xong từ lâu, bắt đầu nghỉ ngơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-319.html.]

Thấy nàng ta trở về, mọi người lười nhìn nàng ta, chỉ có một người lười biếng nói: “Học xong rồi, tối nay nấu cơm là việc của ngươi, đúng rồi, chúng ta đã chia nhau ăn bánh đen của ngươi rồi, ngươi uống nước cho đỡ đói đi!”

Tiểu Diệp vội vàng gật đầu tỏ vẻ không để ý, từ sau khi bị tát, nàng ta trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều, ít nói, cũng không gây chuyện nữa, phần lớn thời gian đều tự mình ở xa xa.

Đến nỗi người Yên Vũ lâu có việc cũng không nhớ đến người này.

Tiểu Diệp tìm chỗ ngồi xuống, bụng đói cồn cào, nàng ta đành cầm lấy bình nước của mình uống một ngụm nước lạnh, uống xong lại cảm thấy càng trống rỗng hơn.

Nữ nhân da đen kia nhất định có vấn đề, nàng ta phải nghĩ cách tìm hiểu rõ ràng.

Nàng a liếc nhìn những người Tô gia đang ăn cơm rôm rả, trong lòng thầm hạ quyết tâm.

Không để cho nàng ta dễ chịu, ai cũng đừng hòng dễ chịu, cho dù phải lôi kéo cả bọn cùng chết, nàng ta cũng phải tìm ra điểm yếu chí mạng của Tô gia.

Lúc này, những người Tô gia quây quần bên nhau ăn cơm nóng, mười mấy tên thị vệ bưng bát đi sang một bên, dù sao họ là quan thì làm sao có thể ăn cùng với phạm nhân được?

Tô Bân thấy Đinh Lan cởi tạp dề đi tới, vội vỗ vỗ vào chỗ bên cạnh mình: “Nàng qua đây, ta để chỗ cho nàng.”

Tô Thành nghe xong bưng bát chạy đến ngồi phịch xuống: “Ta muốn ngồi cạnh đại ca, ta không ăn thịt, để cho đại ca ăn.”

“Ta không ăn, đệ về đi.” Tô Bân có chút không kiên nhẫn đuổi hắn đi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bản thân hai người bọn họ vốn không có nhiều cơ hội ở bên nhau, còn bị tiểu tử thối này phá đám.

“Thành nhi, mau về đây.” Trần Tú vội vàng gọi nhi tử lại.

“Không! Ta ngồi đây.” Tô Thành ngẩng đầu, nhìn Đinh Lan đầy khiêu khích.

“Được! Đệ ngồi, chúng ta đi!” Tô Bân cầm bát đứng dậy, cùng Đinh Lan tìm một chỗ khác ngồi xuống.

Tô Thành lập tức đứng dậy, như một con sâu bám theo sau họ, còn cố tình chen vào giữa họ.

Loading...