Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 313

Cập nhật lúc: 2025-05-04 22:48:38
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ồ? Ta muốn xem các ngươi không khách sáo với ta thế nào?” Tư Không Kiệt nghịch ngợm chiếc nhẫn trên tay, hứng thú ngẩng đầu hỏi.

Nhìn vẻ đáng đòn của hắn ta, Lão Lý không muốn tốn công nữa, vẫy tay với đám thị vệ phía sau: “Người đâu, đuổi bọn chúng đi!”

Hơn mười tên thị vệ xông lên, lao về phía những người mặc đồ đen.

Ngay lập tức, phía trước đoàn xe trở nên hỗn loạn.

Trong xe, Tô phu nhân có chút lo lắng hỏi: “Xem ra người bọn họ muốn tìm chính là hắn, không biết đám người lão Lý có thể chống đỡ được bao lâu, phải làm sao bây giờ?”

Tử Thần lạnh lùng nói: “Bọn họ muốn xem thì cứ cho bọn họ xem, không cần thiết phải đối đầu trực diện với bọn họ.”

“Sư phụ, đây là... có ý gì?” Tô Bân có chút không hiểu.

“Nghĩa đen.” Tử Thần nói xong ra hiệu cho hắn vén rèm lên.

“Sư phụ, người xác định chứ?” Tô Bân vẫn có chút không hiểu, không phải vừa rồi sư phụ nói người này trong vòng nửa canh giờ không được cử động sao?

Sao bây giờ lại giao hắn ra ngoài?

Tử Thần không kiên nhẫn vẫy tay, sau đó lại dựa vào góc xe nhắm mắt dưỡng thần.

Tô phu nhân ra hiệu cho Tô Bân vén rèm lên, không biết vì sao, bà lại rất tin tưởng Tử Thần.

Mặc dù cô nương này hành sự kỳ quái, có chút khó hiểu nhưng bà lại vô cớ tin tưởng nàng ấy.

Tô Bân gật đầu, một tay vén rèm xe lên nói: “Lý thị vệ, bọn họ muốn xem thì cứ xem đi.”

Thấy rèm xe đột nhiên được vén lên, Tư Không Kiệt vội ra hiệu cho người của mình dừng tay, hắn ta cưỡi ngựa đi đến trước xe ngựa, ra hiệu cho Triết Lặc vào xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-313.html.]

Triết Lặc xuống ngựa, sau đó lên xe ngựa, hắn ta cúi người nhìn kỹ vào bên trong.

Khoang xe rất rộng rãi, có gần mười người già trẻ lớn bé.

Không có người hắn ta muốn tìm, hắn ta có chút thất vọng vừa định xuống xe ngựa, đột nhiên một đôi mắt ở góc xe mở ra, dịu dàng nhìn hắn ta.

Hắn ta thấy xương cốt mềm nhũn, tay không tự chủ được sờ lên mặt nữ nhân đó, vốn tưởng rằng nữ nhân sẽ rất tức giận, không ngờ nữ nhân lại mỉm cười với hắn ta, đưa tay ngọc ra, nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn ta.

Triết Lặc có chút kinh ngạc, chẳng lẽ nữ tử này có ý với mình?

Hắn ta vừa định nói gì đó thì nghe Tư Không Kiệt ở bên ngoài gào lên với hắn ta: “Thế nào? Có hay không?”

“Có hay không?” Nữ tử cũng nhẹ giọng hỏi hắn ta một câu, hắn ta suýt nữa thì mềm nhũn trong xe, thịt trên mặt bắt đầu giật giật không tự chủ: “Không... không có!”

Hắn ta run rẩy đáp.

Tiểu nữ tử này thật sự quyến rũ, hắn ta có chút chịu không nổi.

“Triết Lặc, rốt cuộc có hay không?” Tư Không Kiệt không nghe thấy câu trả lời, lại hét lớn một tiếng.

Triết Lặc cuối cùng cũng chui ra khỏi xe, còn lưu luyến ngoái đầu nhìn Tử Thần một cái, lúc này mới nhảy xuống xe.

“Không có! Không có!” Hắn ta vội vàng đáp lại.

Vân Mộng Hạ Vũ

Không biết vì sao, hắn ta đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay hơi đau như kim châm, hắn ta cúi đầu nhìn, không đỏ cũng không sưng, hắn ta không để ý.

Đột nhiên nhớ ra đây là nơi nữ tử kia đã vuốt ve, hắn ta đưa tay lên môi hôn một cái, trên mặt hiện lên vẻ dâm tà.

“Triết Lặc, ngươi xem kỹ chưa, Tào Tây thật sự không ở bên trong?” Tư Không Kiệt lại hỏi một lần nữa, hắn ta đột nhiên cảm thấy biểu cảm của Triết Lặc có chút kỳ lạ, ánh mắt có vẻ không đúng lắm?

Loading...