Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 312

Cập nhật lúc: 2025-05-04 22:48:35
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong xe một mảnh yên tĩnh, mọi người đều nhìn nàng ấy.

Bọn họ cũng đã gặp qua nhiều lang trung, thậm chí thái y trong cung cũng đã gặp không ít nhưng chưa từng gặp một người nào như vậy.

Vừa xem vừa lẩm bẩm, mọi người đều cảm thấy vừa mới mẻ vừa kỳ lạ.

Tô Mặc và Trần Thiếu Khanh cùng lúc nghe được phương thuốc mà sư phụ lẩm bẩm, hai người trao đổi ánh mắt, nhanh chóng nhảy vào không gian của Tô Mặc, chạy nhanh đến phòng thuốc.

“Nhanh lên, sư phụ chắc chắn đang chờ thuốc giải.” Tô Mặc bắt đầu tìm thuốc theo phương thuốc sư phụ nói.

“Phải rồi, chậm trễ sẽ bị mắng.” Trần Thiếu Khanh cũng không dám chậm trễ.

Không lâu sau, hai người đã tìm đủ thuốc, sau đó bắt đầu chế biến.

“Thuốc thang hay thuốc bột?” Tô Mặc có chút do dự.

Theo kinh nghiệm, cả hai đều được, thuốc thang có hiệu quả tốt hơn một chút, chỉ là thuốc bột uống sẽ tiện hơn.

“Làm thành viên hoàn.” Tử Thần lại truyền lời.

“Được.” Tô Mặc và Trần Thiếu Khanh lập tức lại bắt tay vào hành động.

Viên hoàn nhanh chóng được làm xong, Tô Mặc cầm lọ thuốc nói: “Sư huynh, ta đi đưa thuốc, tiện thể thăm nương và sư phụ.”

Trần Thiếu Khanh cười gật đầu, nhìn Tô Mặc đi ra khỏi không gian, biến mất trước mặt mình.

Trong xe, Tử Thần không nói gì nữa, cũng không nhìn Tào Tây nữa, vẫn co ro ở góc xe nhắm mắt dưỡng thần, không để ý đến bất kỳ ai.

Tô Bân rất muốn hỏi gì đó nhưng bị Tô phu nhân ngăn lại, ra hiệu cho hắn đừng làm phiền Tử Thần.

Đột nhiên, xe ngựa dừng lại, bên ngoài một mảnh náo loạn, dường như có chuyện gì xảy ra.

“Chuyện gì vậy?” Tô phu nhân vén rèm xe hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-312.html.]

“Các ngươi là ai? Thật to gan, dám chặn ngựa của quan gia?” Phía trước truyền đến tiếng chất vấn của lão Lý.

“Chúng ta đang tìm người, mở rèm xe cho chúng ta xem một cái rồi đi.” Một giọng nói ngạo mạn truyền đến.

Tìm người?

Mọi người đều nhìn về phía Tào Tây đang ngất lịm.

“Mẫu thân, không phải bọn họ đang tìm hắn chứ?” Tô Côn nhỏ giọng hỏi.

“Phu nhân, hắn vừa uống thuốc, trong vòng nửa canh giờ không được cử động, nếu không sẽ c.h.ế.t không thể nghi ngờ.” Tử Thần cầm một lọ thuốc trong tay, dùng giọng không cho phép phản bác nói.

Uống thuốc?

Mọi người đều rất ngạc nhiên, chuyện gì thế này?

Nàng ấy lấy thuốc ở đâu ra?

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhưng Tô phu nhân lại không hỏi han gì, chỉ gật đầu có vẻ nghiêm túc, tỏ ý đã hiểu.

Lão Lý sửng sốt trong chốc lát, lạnh lùng nói: “Xin lỗi, bên trong đều là phạm nhân bị lưu đày, không có người các ngươi muốn tìm, xin nhường đường, để chúng ta đi qua.”

Nói xong, cưỡi ngựa định tiến về phía trước.

“Không cho xem, các ngươi không đi được.” Đột nhiên từ phía trước có một người đeo mặt nạ cưỡi ngựa đi tới, hắn dường như là thủ lĩnh của những người này.

“Các ngươi rốt cuộc là ai, to gan lớn mật như vậy, dám cướp đoàn xe của quan gia?” Lão Lý quát.

“Không phải cướp, chỉ là xem thôi, mở rèm ra, chỉ xem một cái, nếu không có người chúng ta muốn tìm, chúng ta sẽ lập tức thả các ngươi đi.” Tư Không Kiệt nhìn Lão Lý với vẻ khinh thường.

Qua Nhạn Sơn Quan, sắp đến Bắc Cương rồi, đó đều là địa bàn của Tư Không gia bọn họ, đừng nói gì đến quan gia, ngay cả đương kim hoàng đế, bọn họ cũng không để vào mắt.

“Xe của quan gia nào phải các ngươi muốn xem thì xem, mau tránh ra, nếu không đừng trách bổn thị vệ không khách sáo với các ngươi.” Lão Lý bắt đầu mất kiên nhẫn với bọn họ.

Loading...