Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 296

Cập nhật lúc: 2025-05-04 22:47:51
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn không khỏi nghi ngờ nghiêm trọng về đôi mắt của mình.

“Nương, người vẫn luôn ở đây thật sao?” Tô Quân lại hỏi một câu.

“Ừ! Đúng vậy.” Tô phu nhân trả lời có chút miễn cưỡng.

Không còn cách nào khác, để bảo vệ nhi nữ của mình, bà chỉ có thể nói dối đến cùng.

Bên này, Lý thị vệ thấy Tiểu Diệp bị đánh gần đủ rồi, vung tay ra hiệu cho thị vệ ngăn Phàm Trần lại: “Nàng ta một mực khẳng định là ngươi trộm, ngươi nói cho ta biết, rốt cuộc có phải ngươi không?”

“Tất nhiên là không! Nàng ta nói toàn lời vô nghĩa, nàng ta chính là một con ch.ó điên, cắn lung tung!” Phàm Trần nói, lại đưa chân đá vào Tiểu Diệp.

Tô Mặc và Trần Thiếu Khanh lại đứng bên cạnh xem náo nhiệt: “Sư huynh, chiêu này của huynh thật lợi hại, đây có phải là nhất tiễn song điêu trong truyền thuyết không?”

“Ta thì là cái gì, so với sư phụ thì chỉ là chuyện nhỏ.” Trần Thiếu Khanh cười nhạt, sau đó kéo Tô Mặc hỏi: “Thế nào, gặp nương rồi, có nói gì không?”

Không biết hắn có cố ý gọi Tô phu nhân là nương hay không, Tô Mặc nghe xong lòng ấm áp, xem ra sư huynh thật sự không coi mình là người ngoài, đã coi người Tô gia như người thân rồi.

Tô Mặc nghĩ đến đây, trong lòng cảm thấy ngọt ngào, ánh mắt nhìn Trần Thiếu Khanh cũng càng thêm dịu dàng.

Lúc này, Tiểu Diệp chật vật né tránh nắm đ.ấ.m của Phàm Trần nhưng chỉ cần nàng ta có thể thở được một hơi, liền chỉ vào Phàm Trần nói: “Là hắn bảo ta đi trộm, nếu không thì sao ta biết được tiểu ca ca này có quyển sách như vậy?”

Lão Lý nghe xong lập tức sa sầm mặt, nữ nhân này tuy đáng ghét nhưng câu nói này vẫn có lý.

Không ai nói cho nàng ta biết thì làm sao nàng ta biết Lương Sinh có một quyển sách mà hắn coi như mạng sống?

Hắn nhìn thẳng vào Phàm Trần: “Nói thật đi, có phải ngươi sai khiến nàng ta không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-296.html.]

Phàm Trần thấy lão Lý tin lời Tiểu Diệp, càng thêm tức giận, hận Tiểu Diệp đến tận xương tủy.

Ả nữ nhân đê tiện này vô dụng như vậy, đã nói tốt là hợp tác với nhau, sao vừa quay mặt đã bán đứng mình.

Thật quá đáng!

“Lý thị vệ, ngươi đừng tin lời ả nữ nhân đê tiện này, trong miệng nàng ta không có một câu nói thật.” Phàm Trần tức giận nói.

Lão Lý ra lệnh cho người giữ chặt hai người họ, sau đó nói với Lương Sinh: “Ngươi nói xem, có ai biết trong bọc của ngươi có quyển sách này không?”

Ánh mắt Lương Sinh dừng lại trên người Phàm Trần, Phàm Trần mặt đầy vẻ cầu xin nhìn hắn nhưng Lương Sinh vẫn chỉ vào hắn ta nói: “Chỉ có hắn biết.”

Lão Lý lập tức hiểu ra mọi chuyện, hắn lớn tiếng quát: “Người đâu, đánh cho ta! Đánh thật mạnh!”

Có thị vệ giữ chặt Phàm Trần, một người khác cầm roi da trong tay quất mạnh vào hắn ta.

Roi da quất vừa mạnh vừa chuẩn, chỉ vài roi, Phàm Trần đã da tróc thịt bong, m.á.u thịt lẫn lộn.

Hắn ta đau đớn rên rỉ, vừa khóc vừa kêu nhưng không một ai đứng ra nói giúp hắn ta.

Lương Sinh và những thư sinh còn lại đều đứng rất xa, họ quay lưng lại với Phàm Trần đang bị đánh, cảm thấy trong đám thư sinh lại xuất hiện một kẻ bại hoại như vậy, thật sự là mất mặt.

Ngay từ khi Phàm Trần bị một đám nữ tử vây đánh, họ đã đuổi hắn ta ra khỏi lòng rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bọn họ đều đã xếp hắn ta vào loại nhân phẩm bại hoại.

Đến khi Phàm Trần bị đánh gần ba mươi roi thì dừng lại, thị vệ đưa tay ra trước mũi hắn ta dò thử: “Lý ca, hơi thở của hắn đã rất yếu, nếu đánh tiếp nữa e rằng sẽ không sống nổi.”

Loading...