Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 282

Cập nhật lúc: 2025-05-04 22:47:11
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Bân đành thôi, vẻ mặt bất lực, nhìn nàng ấy xuống xe mới thu hồi ánh mắt lại.

“Nương, đại ca thích cô nương đầu bếp kia.” Tô Thành thì thầm với Trần Tú: “Huynh ấy cứ nhìn nàng ấy mãi.”

“Nói bậy, mặt đen như đáy nồi như vậy, nhìn thế nào, đại ca ngươi sao có thể thích người như vậy?” Trần Tú quát mắng hắn.

Tô phu nhân ở bên cạnh nghe thấy, khóe miệng giật giật, muốn nói gì đó nhưng suy nghĩ một chút, lại nuốt lời vào bụng.

Tạm thờ vẫn nên giấu thân thế của Vu Đinh Lan, đợi đến lúc thích hợp rồi nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nếu không xảy ra chuyện gì thì không sao, nếu xảy ra chuyện thì khó mà giải quyết.

“Này! Ngươi mau qua đây nấu cơm cho chúng ta, sắp c.h.ế.t đói rồi.” Một tên thị vệ đến gọi Vu Đinh Lan.

Vu Đinh Lan nhìn Tô Bân cầu cứu, lại nhìn Tô phu nhân.

Nàng ấy cái gì cũng không biết, ngay cả nhóm lửa cũng không biết, càng đừng nói đến nấu cơm.

Tô phu nhân hiểu được ánh mắt của nàng ấy, đương nhiên hiểu rằng tiểu thư được nuôi trong nhà như nàng ấy là người tay không thể xách, vai không thể vác, làm gì cũng có nha hoàn hầu hạ, đâu cần phải nấu cơm, e rằng số lần vào bếp cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

“Hôm nay khó tìm củi, lại ẩm ướt, hay là mấy vị quan gia đến ăn cùng chúng ta đi, như vậy vừa tiết kiệm thức ăn vừa tiết kiệm củi.” Tô phu nhân cười nói: “Chúng ta có thịt hổ muối, vẫn chưa ăn hết, hâm nóng lại một chút, mọi người cũng có thể ăn tạm một bữa.”

Tên thị vệ nghe xong gật đầu: “Ta đi hỏi Lý ca, nếu hắn đồng ý, chúng ta sẽ đến đây ăn nhờ.” Nói xong liền quay đầu đi tìm lão Lý.

“Nương, người gọi bọn họ đến làm gì?” Tô Quân có chút không hiểu: “Chúng ta tự mình ăn cơm không phải tốt hơn sao, cần gì phải gọi người ngoài đến?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-282.html.]

Hắn thật sự không hiểu nổi suy nghĩ của nương, gọi nhiều người như vậy, bọn họ phải đi tìm thêm bao nhiêu củi, trời mưa thế này thì tìm ở đâu?

Tô Mặc và Trần Thiếu Khanh đứng bên cạnh, Tô Mặc không lên tiếng, mà trực tiếp nhảy vào không gian của mình.

Nàng nhớ đã thu Ngự thiện phòng, hình như bên trong có rất nhiều củi và than.

Lúc này vừa hay có thể lấy ra để cứu nguy.

Trần Thiếu Khanh theo sát phía sau, cũng đi theo nàng vào không gian của Tô Mặc.

“Mặc Mặc, ta đã chất củi và than vào kho số hai, muội vào là thấy ngay.” Trần Thiếu Khanh thấy Tô Mặc có vẻ bối rối, liền lớn tiếng nói với nàng.

Tô Mặc quay đầu nhìn sư huynh, đột nhiên nở một nụ cười rạng rỡ với hắn, khiến Trần Thiếu Khanh không khỏi ngẩn người.

Quả nhiên, khi vào kho số hai, vừa vào cửa đã thấy chất củi thành đống như núi, còn có từng đống than thượng hạng.

Tô Mặc nhìn thấy thì trong lòng vô cùng vui mừng, xem ra bữa trưa của nương và những người khác đã có thể xử lý.

Bên ngoài, Tô gia vừa tìm được một nơi khô ráo để dừng chân, đột nhiên nghe thấy một câu nói kỳ quái: “Ôi chao, xem ra có người đã ôm chân quan gia rồi, có xe ngồi, còn có thể ăn cơm cùng quan gia, chúng ta không thể so sánh được.”

Người nói là một cô nương của Yên Vũ lâu, từ đầu đến chân nàng ta toàn là bùn, quần áo còn ướt sũng không ngừng nhỏ nước bùn.

Mặc dù như vậy cũng không ngăn cản nàng ta nói lời cay độc.

“Đúng vậy, cùng là lưu đày, người ta có xe ngựa để ngồi, có cơm nóng để ăn, chúng ta lạnh như băng, ngay cả nước nóng cũng không có để uống, nói lý ở đâu?” Có người phụ họa theo.

Loading...