Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 232

Cập nhật lúc: 2025-05-03 14:21:16
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hừ, ba mươi lượng bạc mà muốn tìm Dương thần y chữa bệnh, ta thấy đầu óc các ngươi có vấn đề rồi? Mau cút đi, đừng làm lỡ việc của thần y, để thánh thượng biết được thì sẽ c.h.é.m đầu các ngươi.”

Người đánh xe ngẩng cao đầu, giơ roi trong tay lên, lạnh lùng nhìn hai cha con.

“Thần y đại nhân, thê tử ta thực sự sắp không xong rồi, người là vị Bồ tát đại từ đại bi, hãy xem bệnh cho nàng được không? Xin người hãy xem bệnh cho nàng, nếu không nàng chắc chắn sẽ không qua khỏi.”

Nam nhân một lần nữa quỳ xuống, đập đầu “Thình thịch.” xuống đất.

“Mau đuổi bọn họ đi, đúng rồi, xem trên đất có hộp thuốc của ta không, đó là thần dược mà ta đã nghiên cứu cả đời, thánh thượng dùng vào chắc chắn sẽ có hiệu quả.”

Thần y lên xe, mới phát hiện không thấy hộp thuốc quý giá của mình đâu, vội vàng gọi người đánh xe đi tìm.

Lúc này, nam nhân trẻ tuổi lập tức tìm thấy hộp thuốc trên đất, dùng tay áo lau sạch đất, sau đó dùng cả hai tay nâng hộp thuốc cung kính đưa cho người đánh xe.

Người đánh xe liếc nhìn hắn, giật lấy hộp thuốc, đưa cho Dương thần y.

“Đi!” Giọng thần y không lớn nhưng đối với hai cha con đang tràn đầy hy vọng trên mặt đất thì như sét đánh ngang tai.

“Thần y không thể đi được, không thể đi được, người đi rồi, thê tử ta chắc chắn sẽ chết.” Nam nhân trung niên kêu gào thảm thiết, khóc rất thảm thương.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nam nhân trẻ tuổi cũng đứng bên cạnh xe, lặng lẽ dùng tay áo lau nước mắt.

“Lòng ngươi làm bằng sắt sao? Ngươi vội vàng đi đầu thai à? Chậm trễ một chút cũng không được sao?” Tô phu nhân nhìn hai cha con tuyệt vọng,ở trong xe mắng to thần y.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-232.html.]

“Ngươi là ai? Đâu ra mụ nữ nhân chanh chua thế này?” Thần y nghe những lời khó nghe như vậy, tức giận vén rèm xe lên, gào lên với Tô phu nhân.

“Vút.” một mũi tên bay về phía ông ta, Dương thần y sợ hãi rụt cổ lại, đầu đập vào cửa sổ, ông ta tức giận hét lên: “Ai? Chán sống rồi sao?”

Tô Bân cầm cung tên bước ra, ánh mắt sắc bén lướt qua Dương thần y: “Dám nói nương ta, ngươi mới là kẻ chán sống.”

Lúc này Dương thần y mới biết thì ra nữ nhân kia là mẫu thân của thiếu niên này, ông ta há miệng định nói thêm gì đó nhưng thấy Tô Quân và Tô Thành đang giận dữ đứng sau Tô Bân nhìn ông ta, ông ta lập tức nuốt những lời định nói xuống.

“Không thể lý giải nổi~! Đi nhanh! Rời khỏi đây!” Ông ta buông rèm xe xuống, gào lớn với người đánh xe.

“Thần y người không thể đi! Không thể đi được~” Hai cha con nóng nảy, lập tức chạy ra trước xe, giơ tay chặn xe lại.

Người đánh xe la lên: “Cút đi, cẩn thận ta dùng roi quất c.h.ế.t các ngươi.” Nói xong, hắn ta dùng roi quất mạnh vào hai người.

“Tránh ra!” Những người xung quanh kinh hô.

Mắt thấy roi sắp quất vào mặt và người của hai cha con, lực mạnh như vậy, mang theo gió, nếu thực sự bị quất trúng thì chắc chắn sẽ da tróc thịt bong, m.á.u thịt bay tung tóe.

Nhưng hai cha con lại nhắm mắt lại, họ đã xác định, nếu để thần y đi thì người nhà đang nằm dưới dốc chắc chắn sẽ chết.

Vì vậy, họ thà bị roi quất c.h.ế.t chứ nhất quyết không để thần y rời đi.

Roi vừa nhanh vừa mạnh, ngay cả khi hai cha con muốn né cũng không thể né được nữa, Tô phu nhân tức giận nắm chặt tay, Trần Tú thì bịt mắt Tô Thành, nàng ấy không muốn nhi tử nhìn thấy cảnh m.á.u me này.

Loading...