Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-05-03 14:20:32
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đúng vậy, Lương Sinh, ngươi lo chuyện bao đồng làm gì?” Một thư sinh khác cũng thầm trách hắn.

Lương Sinh lại rất cứng đầu, vẫn đưa hai tay lên miệng: “Tô phu nhân, cẩn thận phía sau xe ngựa.”

“Ầm!” Vừa dứt lời, một tảng đá lớn đập vào đầu hắn, m.á.u lập tức chảy xuống mặt.

Tô Mặc vừa vặn đi ngang qua hắn, nhìn rõ mọi chuyện vừa xảy ra.

Nàng nhanh chóng lấy một gói thuốc bột trong n.g.ự.c ném vào lòng Lương Sinh, sau đó đá một chân vào mỗi ả thanh lâu lắm mồm nhiều chuyện, đá văng ra xa.

Lương Sinh bị đánh cho đầu váng mắt hoa, đột nhiên trong lòng có thêm thứ gì đó, hắn lấy ra xem thì ra là một gói thuốc cầm máu, hắn nhìn quanh, chỉ thấy một sư đệ của hắn đang nhìn chằm chằm vào những ả đàn bà đột nhiên bị đá văng ra ngoài.

“Phàm Trần, cảm ơn ngươi cho thuốc.” Lương Sinh nhịn đau mở gói thuốc, định rắc lên vết thương, Phàm Trần vội vàng chạy đến giúp: “Đừng có mà nhiều chuyện, tự chuốc lấy họa rồi đấy... Thuốc của ta... Ta có thuốc gì đâu?”

Lương Sinh đầu óc choáng váng, cũng không nghe thấy hắn nói gì sau đó.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lúc này, Tô phu nhân trong xe nghe thấy tiếng người kêu, bà muốn dặn dò người nhà cẩn thận thì đột nhiên rèm xe bị vén lên, mấy tên nam nhân tay cầm đá và gậy xông vào: “Không muốn c.h.ế.t thì ném hết bạc, quần áo, tất cả mọi thứ xuống đây cho ta.”

“Không! Chúng ta cũng lấy cả xe ngựa này, đuổi bọn họ xuống!” Một tên to cao lực lưỡng cầm một con d.a.o phay, tiến về phía Tô phu nhân.

Tô Bân và Tô Quân lập tức đứng ra chắn trước mặt mẫu thân: “Các ngươi tốt nhất đừng động đậy, nếu không cẩn thận mất đầu đấy.”

Tô Bân lạnh lùng quát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-214.html.]

“Dù sao cũng không sống được, còn sợ mất đầu hay không mất đầu sao?” Tên to lớn gầm lên một tiếng, vung d.a.o phay c.h.é.m về phía Tô Bân.

Tô Bân đẩy Tô Quân ra, sau đó né người, đang định tìm một thứ gì đó làm vũ khí thì Tô phu nhân từ phía sau đưa cho hắn một con d.a.o chặt rau.

Hắn cầm lấy xông về phía tên to lớn, tên to lớn c.h.é.m d.a.o phay vào d.a.o chặt rau, chỉ nghe “Choang.” một tiếng, hổ khẩu của hắn ta bị chấn động đến tê dại.

Hắn ta không khỏi sửng sốt, không ngờ tên tiểu tử này lại có sức lực lớn như vậy, hắn ta liếc nhìn Tô phu nhân phía sau Tô Bân, đột nhiên quay người c.h.é.m về phía bà.

Tô phu nhân quét một cước, đá tên to lớn này văng khỏi xe.

Những tên phía sau còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy một bóng người to lớn từ trước mặt chúng rơi xuống gầm xe.

“Tô gia chúng ta ba đời làm tướng, chiến công hiển hách, các ngươi cũng không chịu tìm hiểu cho kỹ, đúng là chán sống rồi!” Tô phu nhân chống nạnh mắng đám ô hợp kia.

Tô Mặc vừa vặn nghe thấy tiếng Tô phu nhân oai phong lẫm liệt, nàng đi lên rắc một nắm thuốc bột lên đầu và mặt những tên này, lập tức bên dưới vang lên một tràng tiếng kêu thảm thiết.

Tô phu nhân nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, không khỏi nhìn xuống xe, chỉ thấy đám côn đồ vừa điên cuồng tấn công xe ngựa đang ôm đầu lăn lộn trên đất đau đớn.

“Nương, người đá một phát mà đá ngã cả một đám, thật lợi hại!” Tô Quân khen ngợi với vẻ mặt khâm phục.

“Đồ ngốc, nương là con rết à, một cước đá ngã được nhiều người như vậy? Chắc chắn là có người giúp chúng ta!” Tô phu nhân thò người ra nhìn quanh nhưng không thấy có ai giúp họ.

Hầu hết thị vệ đều đi về phía trước để đối phó với đám dân tị nạn vô lại đang gây sự.

Loading...