Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 197

Cập nhật lúc: 2025-05-01 23:49:44
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tù nhân lưu đày ngồi xe ngựa, đây là chuyện chưa từng có nhưng Tôn Hằng đã khôi phục chức tướng quân, hắn là quan nhị phẩm, những tên thị vệ tứ phẩm nhỏ bé của bọn họ không thể không nghe theo.

Vì vậy, già trẻ lớn bé cả Tô gia đều lên xe ngựa, bọn họ còn tháo cả xiềng xích nặng nề trên người nữ quyến Tô gia, coi như có ý lấy lòng Tôn tướng quân.

Sở Khách gật đầu: “Giao phó Tô gia cho các vị, tướng quân nhà chúng ta sẽ nhớ đến các vị.” Nói xong, hắn chắp tay với mọi người, sau đó lại lén nhét cho lão Lý một gói bạc: “Đây là tiền vất vả cho các vị.”

Lúc đầu Lão Lý không dám nhận nhưng Sở Khách trừng mắt nhìn hắn một cái, hắn sợ đến run cả người, vội vàng nhận lấy gói bạc.

Tôn tướng quân quả nhiên danh bất hư truyền, ngay cả một tên thị vệ thân cận cũng có khí thế như vậy.

Trần Thiếu Khanh thấy sư phụ theo Tô gia lên xe ngựa, đám nữ nhân Yên Vũ lâu kia tức đến méo cả mũi: “Nàng ta không phải người Tô gia, sao cũng được tháo gông, ngồi xe ngựa?”

Mấy ả đỏ mắt lên gào thét.

Tô phu nhân thò đầu ra, lớn tiếng nói về phía bọn họ: “Từ hôm nay trở đi, Tử Thần cô nương chính là nghĩa nữ của ta, cũng là người Tô gia, ai dám bắt nạt nàng ấy nữa thì chính là gây thù với Tô gia chúng ta!”

Đám người Yên Vũ lâu lập tức im bặt, chỉ còn lẩm bẩm vài câu bất lực rồi thôi.

“Hừ! Sư phụ thành nghĩa nữ của Tô phu nhân, vậy không phải là sư muội của ta sao? Sau này phải gọi thế nào đây?” Trần Thiếu Khanh chớp chớp mắt, suy nghĩ về vấn đề đau đầu này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-197.html.]

Đột nhiên hắn cảm thấy có một ngón tay nhỏ chọc vào hông mình, hắn không quay đầu lại, trực tiếp nắm lấy ngón tay thon thả kia: “Không được nghịch, ta đang đau đầu vì một chuyện đây, muội đến giúp ta giải quyết đi.”

“Chuyện gì?” Tô Mặc lắc đầu nhỏ hỏi.

“Nương của muội nhận sư phụ làm nghĩa nữ, sau này muội và sư phụ là tỷ muội, ta phải gọi hai người thế nào đây?” Trần Thiếu Khanh tỏ vẻ khó xử.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tô Mặc nghe xong nhăn mũi, cười xấu xa: “Sau này sư huynh không được bắt nạt ta nữa, ta là sư cô của huynh rồi!” Nói rồi nàng ưỡn ngực, ngẩng đầu, khoanh tay: “Đại chất tử, gọi một tiếng ta nghe xem!”

Một nhóm người lại lên đường, lần này khác biệt là có thêm một chiếc xe ngựa lớn.

Tô gia không đến mười người đều ngồi trên xe ngựa nhưng lại rất thoải mái, trên xe còn có đồ ăn thức uống mà Tôn Hằng chuẩn bị cho họ, còn có một túi quần áo bông lớn, nói là càng đi về phía bắc thời tiết càng lạnh, đều chuẩn bị quần áo bông và giày bông dày dặn cho họ.

“Không ngờ Hằng nhi là nam nhân mà lại chu đáo như vậy, cô nương nào được gả cho nó thì có phúc lắm.” Tô phu nhân sờ sờ quần áo bông mềm mại liên tục khen ngợi nhưng ánh mắt lại liếc về phía Tử Thần.

Chương Tử Yên lại tỏ vẻ khinh thường: “Tôn tướng quân chính là quan nhị phẩm, đương nhiên phải cưới tiểu thư khuê các, nếu là Mặc Mặc nhà chúng ta thì còn tạm được!”

“Tam di nương đây là chê cuộc sống quá tốt, cố tình muốn khiến nương ta đau lòng sao?” Tô Bân lạnh lùng quát.

Chương Tử Yên bĩu môi, sợ hãi liếc Tô Bân một cái, không dám lên tiếng nữa.

Nhưng Tô phu nhân lại bị phá hỏng tâm trạng, bà nhìn những người trên xe, chỉ thiếu mỗi Mặc nhi của bà, bà buồn bã quay đầu sang một bên, mắt đỏ hoe không muốn nói chuyện với bất kỳ ai nữa.

Loading...