Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Dọn Sạch Quốc Khố Chỉ Để Lại Một Mẩu Xương - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-05-01 23:49:16
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng đến sau một gốc cây lớn, sau đó ẩn đi thân hình, đi theo lão đầu ngục vào trong.

“Tô phu nhân, đây là đồ Tôn đại nhân mang đến cho các người, nhân lúc còn đang nóng thì ăn đi.” Vi lão đầu ngục mở cửa phòng giam, sau đó nhẹ giọng nói với Tô phu nhân: “Đúng rồi, đại nhân phái người dặn, có một con là tặng riêng cho Tử Thần cô nương.”

Nói xong, hắn đặt giỏ thức ăn xuống rồi lại khóa cửa phòng giam đi ra.

Mặc dù hắn làm việc rất kín đáo nhưng mùi vịt quay lại khiến mọi người đều biết.

Vài thư sinh đều không lên tiếng nhưng những người của Yên Vũ lâu ở phòng giam bên cạnh đều không nhịn được: “Thơm quá...”

Vài hài tử Tô gia đều vây lại, trong bụng chúng đã sớm không còn chút dầu mỡ nào.

Nhìn vào giỏ thức ăn mà nuốt nước miếng.

Tô phu nhân mở giỏ thức ăn, trên dưới có tổng cộng ba tầng, mỗi tầng một con vịt quay, sau đó là bánh nhỏ và hành lá, nước chấm các loại.

“Tôn đại nhân nghĩ thật chu đáo, mỗi nhà chúng ta một con.” Chương Tử Yên vui mừng nói.

Tô phu nhân cau mày trừng mắt nhìn nàng ta, cầm tầng đầu tiên đi đến trước mặt Tử Thần: “Đây là của ngươi.”

Chương Tử Yên trợn tròn mắt: “Phu nhân có nhầm không, nàng ta là người ngoài, sao Tôn đại nhân tặng cho nhà chúng ta mà lại cho nàng ta nhiều như vậy?”

Tô phu nhân lạnh lùng nói: “Ngươi im miệng, việc của bản phu nhân, đến lượt ngươi chất vấn sao?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Mặt Chương Tử Yên đầy vẻ không cam lòng, há miệng, vẫn nhịn nuốt lời định nói xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-don-sach-quoc-kho-chi-de-lai-mot-mau-xuong/chuong-184.html.]

“Con này là của chúng ta, con còn lại là của năm người Trần Tú các ngươi chia nhau.” Nói rồi đưa một con cho Trần Tú.

“Nàng ta là người ngoài được một con, năm chúng ta phải chia một con, phu nhân, có phải nhầm lẫn gì không?” Chương Tử Yên nghe xong lại kêu lên.

Tử Thần mặc kệ, lấy bánh nhỏ cuốn thịt, cho thêm hành lá chấm nước tương cuốn lại, từng miếng từng miếng, ăn rất vui vẻ.

“Chương Tử Yên, ngươi muốn ăn thì ăn, không ăn thì để lại cho người khác.” Tô phu nhân quát nàng ta.

“Rõ ràng là vậy mà? Rõ ràng là tặng cho người Tô gia, nàng ta không phải, dựa vào đâu mà được cho một con to như vậy?” Chương Tử Yên càng nói càng tức.

Năm người bọn họ chia một con, sao mà đủ, riêng hai nhi tử của nàng ta một con cũng không đủ ăn.

“Trần Tú, con vịt này không cần đưa cho Tam di nương nữa, ngươi và mấy hài tử chia nhau ăn là được.” Tô phu nhân lạnh lùng nói với Trần Tú.

Trần Tú đáp lại một tiếng, bắt đầu chia cho ba người Tô Thành, Tô Côn, Tô Lâm, chia xong thì giữ lại xương vịt còn lại để gặm.

“Dựa vào đâu mà không có phần của ta? Ta là người Tô gia chính thống, dựa vào đâu mà còn không bằng một kỹ nữ?” Chương Tử Yên thấy xương vịt cũng không có phần của mình, lập tức không chịu.

Tử Thần đang ăn rất vui vẻ, hắn biết đây căn bản không phải là đồ do Tôn đại nhân tặng, chắc chắn là hai đồ đệ của hắn mượn danh Tôn đại nhân để tặng.

Bản thân hắn đương nhiên phải ăn một con rồi, đây là đồ đệ hiếu kính hắn mà.

“Tôn đại nhân tặng cho Tô gia, ngươi dựa vào đâu mà ăn? Sao mặt ngươi lại dày thế?” Chương Tử Yên không dám cãi lại Tô phu nhân, nàng ta chuyển mục tiêu sang Tử Thần đang ăn rất hăng.

“Tôn đại nhân đồng ý, phu nhân đồng ý, ta cũng đồng ý.” Tử Thần nói rồi lại cuốn một cái bánh nhỏ nhét vào miệng.

Chương Tử Yên không ăn được miếng nào, thèm đến mức nuốt nước bọt: “Tôn đại nhân đồng ý? Sao hắn lại quen biết loại tiện nhân như ngươi?”

Loading...