Cùng lúc đó, trong lòng Lê Mặc Ảnh cũng sớm dấy lên điềm báo, liền đầu .
Giữa trung, hai con Bạch Linh Kim Dực Thốc Thứu to lớn dị thường đang vung vút đôi cánh khổng lồ, lao nhanh như chớp về phía hai !
Bộ lông vũ trắng muốt cùng đôi cánh vàng óng của chúng lấp lánh ánh mặt trời. Mỗi một đôi cánh vỗ xuống, vô cành cây trong rừng đều quét gãy, cảnh tượng hệt như một trận cuồng phong càn quét qua.
Hai con thốc thứu rít lên những tiếng chói tai bay tới, một chút do dự mà bổ nhào về phía Hoàng Nguyệt Ly.
Lê Mặc Ảnh loé một cái, tức thì chắn nàng.
Hoàng Nguyệt Ly nhíu chặt đôi mày, trong lòng khỏi thầm thấy hối hận.
Nghĩ cũng , hai con thốc thứu chắc chắn là vì Tiểu Thốc Thứu mất tích nên mới tìm đến tận đây. Trên nàng vốn vương khí tức của Tiểu Thốc Thứu, còn từng hai con thốc thứu lớn l.i.ế.m qua, mùi vô cùng rõ rệt, chính vì mới dẫn dụ chúng tìm tới.
Vốn dĩ lúc rời , nàng tính toán cả , chỉ cần đợi đến khi thừa dịp đêm tối thoát khỏi hiểm cảnh là sẽ lập tức y phục, đó dùng nước Thánh Thang Linh Tuyền tắm gội một phen, như thì những khí tức sẽ xoá sạch .
Thế nhưng, nào ngờ đó nàng động phủ của Vân Thiên Đại Sư, Lê Mặc Ảnh trọng thương, khiến nàng cứ mãi chẳng thể lo tới chuyện , đến nỗi gần như quên bẵng mất.
Khi hai còn ở trong núi, vì Hoàng Nguyệt Ly bố trí Khu Thú Trận Pháp nên hề đám Bạch Linh Kim Dực Thốc Thứu để ý tới.
bây giờ, hai rời khỏi phạm vi của trận pháp, hơn nữa lúc Lê Mặc Ảnh bay leo lên vách núi cheo leo, còn ngang qua đúng ngay tổ của hai con thốc thứu.
Cứ như , Hoàng Nguyệt Ly chẳng khác nào tự chui đầu rọ, tự phơi bày ngay mặt Thốc Thứu Đa và bạn đời của nó.
Ngay lúc Hoàng Nguyệt Ly còn đang mải suy nghĩ, một trong hai con thốc thứu hung hãn bổ nhào tới, định vồ lấy nàng.
Lê Mặc Ảnh khẽ lật ngón tay, T.ử Quang Kiếm hiện từ nhẫn gian. Một tia điện loé lên, một luồng kiếm khí b.ắ.n vút , găm thẳng mắt của con thốc thứu.
“Kétttt——!!!”
Con thốc thứu kêu lên một tiếng t.h.ả.m thiết, một dòng m.á.u tươi từ trong mắt nó phun , cả hình đ.á.n.h văng lùi mấy trượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-415-chi-co-mot-canh-gio.html.]
Thế nhưng, con thốc thứu còn thấy bạn đời của thương, lòng lo lắng căm hận, liền hung tợn lạ thường mà lao bổ tới!
Hai con Bạch Linh Kim Dực Thốc Thứu đều là ma thú bậc bảy đó!
Chúng cùng lúc tấn công, chẳng khác nào hai vị cao thủ Bát Trọng Cảnh đồng thời tay! Hơn nữa, hai con thốc thứu là vợ chồng, phối hợp với vô cùng ăn ý, con yểm trợ con tấn công, uy lực càng thêm khủng khiếp!
Dù cho Hoàng Nguyệt Ly vốn tin tưởng thực lực của Lê Mặc Ảnh, tim nàng vẫn như thót lên đến tận cổ họng.
Đây chính là hai con ma thú bậc bảy đó!
Lê Mặc Ảnh đối phó với một con, dĩ nhiên là thành vấn đề, nhưng hai con thì ? Tu vi của cũng chỉ mới ở Lục Trọng Cảnh tầng thứ chín, sức chiến đấu dù nghịch thiên đến mấy, liệu thể địch nổi hai con ma thú bậc bảy ?
Huống hồ, hiện giờ vẫn đang mang trọng thương, tuy dựa Xích Hạt Sấu Huyết Đan để cưỡng ép đè nén thương thế, nhưng cũng chỉ phát huy tám phần công lực so với ngày thường mà thôi!
Vào thời kỳ đỉnh cao, còn chắc đối phó nổi hai con ma thú bậc bảy, huống chi là bây giờ…
Thực tế quả đúng như .
Lê Mặc Ảnh xuất kiếm nhanh như điện xẹt, ngừng thôi động huyền lực, các loại huyền kỹ hệ Lôi thi triển gần như c.h.é.m cả khu rừng thành một đống hoang tàn.
Thế nhưng, hai con thốc thứu vẫn hề ý định lùi bước.
Bước chân của Lê Mặc Ảnh cũng dần trở nên chậm chạp.
Mặc dù vẫn đang chiếm thế thượng phong, nếu là ngày thường, chỉ cần cố gắng thêm một thời gian nữa thì tất sẽ giành thắng lợi.
bây giờ, Hoàng Nguyệt Ly rõ, căn bản thể cầm cự bao lâu, thời gian chiến đấu của … tổng cộng chỉ một canh giờ mà thôi.
--------------------