“Chuyện... chuyện gì thế ...”
Hoàng Nguyệt Ly kinh ngạc đến nỗi hai mắt trợn trừng.
Một con Lưu Vân Hỏa Văn Báo đẫm m.á.u đang từ phía hai vọt lên thật cao, bộ vuốt sắc lẻm của nó cắm phập lưng của Lê Mặc Ảnh.
Máu tươi... thấm đẫm, nhuộm đỏ rực tấm áo lưng .
Còn Hoàng Nguyệt Ly thì Lê Mặc Ảnh ôm chặt lòng, che chở một cách cẩn mật, một sợi tóc tổn thương!
Sau một trận ác chiến với Lê Mặc Ảnh, con Lưu Vân Hỏa Văn Báo một kiếm xuyên tim, ngã gục xuống đất.
Khi , tâm tư của Lê Mặc Ảnh đều dồn hết lên Hoàng Nguyệt Ly, cứ ngỡ nàng gặp chuyện chẳng lành, lo lắng sợ hãi suốt một ngày một đêm, chỉ một lòng một xác nhận sự an của Hoàng Nguyệt Ly cũng như dạy cho tiểu nha đầu một bài học yêu thương, nên căn bản chẳng thèm đoái hoài đến việc xác nhận xem con báo c.h.ế.t thật .
Kiếm pháp của nay vốn chuẩn xác và sắc bén, từng mảy may sai sót.
Thế nhưng, vị trí trái tim của con Lưu Vân Hỏa Văn Báo oái oăm , giống với những động vật bình thường mà lệch về phía bên . Một kiếm của Lê Mặc Ảnh tuy xuyên thủng thể nó, nhưng chỉ sượt qua tim mà .
Vì , nó chỉ bất tỉnh chứ hề c.h.ế.t.
Sau đó, Lê Mặc Ảnh theo Hoàng Nguyệt Ly Luyện Khí Thất, mất một thời gian lâu mới mở lò luyện khí, vì chuyện thanh T.ử Quang Kiếm thuộc về ai mà cãi vã một hồi.
lúc , con Lưu Vân Hỏa Văn Báo bỏ ở tiền sảnh cũng từ từ tỉnh .
Nó cứ nấp cánh cửa, chờ đợi Hoàng Nguyệt Ly và Lê Mặc Ảnh bước , mới nhân lúc cả hai phòng mà đ.á.n.h lén từ phía !
Con báo tinh ranh, nó rõ trong hai , thực lực của Hoàng Nguyệt Ly rõ ràng yếu hơn nhiều, cho nên tay là nhắm thẳng đến Hoàng Nguyệt Ly, bụng bảo g.i.ế.c một mạng một mạng!
Sự thật chứng minh, lựa chọn của nó đúng đắn, Hoàng Nguyệt Ly quả nhiên hề nhận sự d.a.o động huyền lực của ma thú bậc bảy.
Thế nhưng, Lê Mặc Ảnh phản ứng ngay trong khoảnh khắc đầu tiên, dùng để chặn đòn tấn công của nó.
Lưu Vân Hỏa Văn Báo tấn công thành công, liền rống lên một tiếng đắc thắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-405.html.]
Mối thù của nó dành cho Lê Mặc Ảnh vốn sâu đậm, nay thể đả thương càng khiến nó đắc ý vô cùng, cảm giác như đại thù báo!
Lưu Vân Hỏa Văn Báo đang định nhân cơ hội , thừa thắng xông lên, một đòn kết liễu luôn Lê Mặc Ảnh đang trọng thương.
Ngay lúc , chỉ thấy Lê Mặc Ảnh đột ngột xoay , một luồng lôi quang chói lòa lóe lên, Lưu Vân Hỏa Văn Báo sấm sét đ.á.n.h trúng ngay tức khắc, liền nướng cho bên ngoài cháy sém, bên trong chín mềm, đen kịt, ngã vật xuống.
Lần thì xem như c.h.ế.t hẳn.
Chỉ điều, bản Lê Mặc Ảnh cũng thương nặng.
Hắn tung chiêu đó xong, lập tức như thể rút cạn bộ sức lực, ngã về phía Hoàng Nguyệt Ly.
Hoàng Nguyệt Ly vội vàng đỡ lấy , nhưng chạm thấy cả bàn tay đẫm m.á.u tươi, điều khiến nàng hoảng hốt vô cùng.
“Lê... Lê Mặc Ảnh... Ngươi... ngươi...”
Nàng thật sự gì cho , mở miệng, nước mắt chực trào .
Nàng thật sự thể ngờ rằng, thời khắc nguy hiểm, phản ứng đầu tiên của đàn ông là dùng tính mạng để bảo vệ nàng! Hơn nữa, hề một chút do dự!
Hắn... rốt cuộc tại như chứ?
Hai chẳng chẳng thích, chẳng qua chỉ quen vỏn vẹn một tháng, theo đuổi , còn nàng từ chối hết đến khác!
Nói trắng , nàng vốn chẳng là gì của cả!
Nếu Lê Mặc Ảnh lao như thế, lẽ nàng sẽ trọng thương, cũng thể sẽ c.h.ế.t, nhưng bản chắc chắn sẽ chịu vết thương nặng đến nhường ...
Rốt cuộc... tại ?
“Ngươi... ngươi ... thương ?” Đôi môi trắng bệch của Lê Mặc Ảnh khẽ mấp máy.
--------------------