Tà Đế cuồng phi: Phế tài nghịch thiên tam tiểu thư - Chương 379: Nàng nhất định vẫn còn sống!

Cập nhật lúc: 2025-12-08 08:46:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ly Nhi… Ly Nhi…

 

Lê Mặc Ảnh lặng lẽ gọi thầm tên Hoàng Nguyệt Ly, ánh mắt đăm đăm hướng về đáy vực sâu hun hút, cảm giác như tim gan sắp xé nát thành từng mảnh.

 

Dường như, từ lâu, lâu về , cũng từng trải qua nỗi đau đớn xé tim xé phổi như thế .

 

Sinh ly t.ử biệt, nỗi đau mất yêu thương…

 

Cảm giác , khắc sâu một cách rõ rệt tận nơi sâu thẳm nhất trong tim .

 

Ly Nhi, Ly Nhi…

 

Cả linh hồn của Lê Mặc Ảnh dường như đang gào thét cái tên , cơn đau giày vò khiến tài nào chịu nổi, bất giác gập xuống, hai tay ôm chặt lấy đầu.

 

Trước mắt , một ảo ảnh chợt lóe lên, đó là gương mặt của một thiếu nữ với nụ dịu dàng, rạng rỡ như hoa.

 

Hình ảnh lướt qua quá nhanh, chỉ thoáng hiện biến mất, nhanh đến nỗi tài nào nhớ nổi dáng vẻ cụ thể của thiếu nữ trông thấy, chỉ thể cảm nhận một cách mơ hồ rằng, đó là một nữ t.ử vẻ nghiêng nước nghiêng thành, tuyệt sắc vô song…

 

“Đại Sư Huynh, Đại Sư Huynh, đừng dọa mà!”

 

“Chủ Tử, ngài chứ?”

 

Tiếng kêu kinh hãi đầy hoảng loạn vang vọng bên tai, ảo ảnh mắt Lê Mặc Ảnh tan biến, nhưng đầu óc vẫn đau nhói âm ỉ.

 

“Nàng rơi xuống từ nơi ?” Lê Mặc Ảnh đột ngột cất tiếng.

 

“À, , chắc là . Vừa tiểu sư thế.” Lạc Kế Vân đáp lời, nhưng khi thấy vẻ mặt bình tĩnh đến lạ thường của Lê Mặc Ảnh, tim bỗng giật thót lên một cái.

 

Mới Đại Sư Huynh còn nổi giận đùng đùng, mà bây giờ…

 

Linh tính mách bảo chuyện chẳng lành, vội : “Đại Sư Huynh, định ? Huynh đừng kích động, hãy bình tĩnh c.h.ế.t thể sống …”

 

“Câm miệng!” Lê Mặc Ảnh dứt khoát quát lên: “Không trù ẻo Tiểu Ly Nhi, nàng thông minh như , nhất định vẫn còn sống! Ta xuống tìm nàng!”

 

“Cái gì?” Lạc Kế Vân còn tưởng nhầm.

 

Thế nhưng, Lê Mặc Ảnh sải những bước dài, thẳng về phía vách núi nơi Hoàng Nguyệt Ly rơi xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-379-nang-nhat-dinh-van-con-song.html.]

 

“Đại Sư Huynh, đừng bốc đồng! Tẩu tẩu tất nhiên là cứu, nhưng cũng thể nóng vội như thế , ?”

 

“Phải đó, Chủ Tử! Tam tiểu thư rơi xuống lâu như , cũng cần vội vàng trong chốc lát. Nếu nàng , chừng tự thoát khỏi nguy hiểm cũng nên…”

 

Mặc Nhất những lời mà trong lòng c.ắ.n rứt yên, bởi vì quả quyết rằng Hoàng Nguyệt Ly sớm thi cốt vô tồn.

 

Rơi xuống từ một nơi cao đến thế, còn thể rõ tình hình chân núi rốt cuộc là như thế nào, Mặc Nhất tự nhủ rằng với tu vi của chính , nếu sơ sẩy lỡ chân rơi xuống, e rằng cũng lành ít dữ nhiều, huống hồ gì Hoàng Nguyệt Ly chỉ mới là Nhất Trọng Cảnh…

 

Thế nhưng, dám chọc giận Lê Mặc Ảnh thêm nữa, chỉ đành lựa lời khuyên can.

 

Vậy mà, Lê Mặc Ảnh chỉ lạnh lùng buông hai chữ: “Tránh !”

 

Giọng thanh lãnh của ẩn chứa một luồng uy áp bức , dù lớn tiếng nhưng cũng đủ khiến màng nhĩ đau buốt!

 

Mặc Nhất phi như một mũi tên, lao đến mặt Lê Mặc Ảnh quỳ rạp xuống ngăn cản, chỉ thiếu nước ôm chầm lấy chân .

 

“Chủ Tử, cho dù xuống cứu cũng bàn bạc kỹ lưỡng chứ! Nơi gần cấm địa , bên ma thú cao giai nào , vô cùng nguy hiểm. Ngài là thiên kim chi khu, thể mạo hiểm như …”

 

“Hự…!”

 

Thế nhưng, còn hết lời, Lê Mặc Ảnh phất mạnh tay áo.

 

Một luồng Huyền lực quét ngang qua, Mặc Nhất lập tức tài nào quỳ vững nữa, cả hất văng sang một bên.

 

Hắn hề thương, thế nhưng, ngay khoảnh khắc hình lảo đảo ngã sang bên, Lê Mặc Ảnh tung nhảy thẳng vực sâu vạn trượng!

 

“Không, Đại Sư Huynh!”

 

“Chủ Tử!”

 

Tiếng gào thét kinh hãi đến tột cùng vang lên, tất cả đều nhào sát mép vực.

 

Tấm áo bào màu huyền của Lê Mặc Ảnh dường như hòa một với màn sương đen kịt trong vực thẳm, chẳng mấy chốc biến mất còn tăm tích.

 

--------------------

 

 

Loading...