Mặc Nhất và đám vội vàng gật đầu, tỏ ý nhất định sẽ theo yêu cầu của Tam tiểu thư, cẩn thận và tỉ mỉ rút xương sống của Ngân Lang.
Hoàng Nguyệt Ly gật đầu, sang phía bên , nhịn liền mắng: “Ta Lạc sư , thủ pháp hạ đao của ngươi cũng quá thô lỗ ! Ngươi xem, một nhát c.h.é.m đôi! Tấm da còn dùng nữa , hả? Phải học hỏi Đại Sư Huynh của ngươi nhiều , chỉ để một vết thương nhỏ xíu, thể lột cả tấm da một cách nguyên vẹn! Da Ngân Lang ấm áp đẽ bao!”
Lạc Kế Vân oan ức vô cùng, chỉ ngửa mặt lên trời mà câm nín.
“Tẩu tẩu , yêu cầu của ngươi cũng cao quá ! Lúc đó mạng của sắp giữ , mà để ý xem tấm da nguyên vẹn ! Ngươi da Ngân Lang thì cứ bảo Đại Sư Huynh dẫn ngươi săn, bao nhiêu bấy nhiêu, cầu xin ngươi tha cho !”
“Xì, chí tiến thủ!” Hoàng Nguyệt Ly tỏ rõ vẻ khinh bỉ sâu sắc.
Lê Mặc Ảnh mỉm bên cạnh, ngắm Tiểu Hồ Ly nhà đang dáng một kẻ ham tiền, chỉ huy Mặc Nhất, Mặc Nhị, Mặc Tam xử lý nguyên liệu. Đôi mắt sáng rực, chiếc răng nanh nhỏ xinh, là lọt trong hũ tiền .
Trông đáng yêu hết sức!
Toàn bộ nguyên liệu và ma hạch mà Mặc Nhất và xử lý xong đều Hoàng Nguyệt Ly thu gom chẳng chút khách khí.
Ban đầu, Mặc Nhất chút chần chừ, đưa mắt Lê Mặc Ảnh như để hỏi ý.
Lê Mặc Ảnh : “Tiểu Ly Nhi thích sưu tầm nguyên liệu nhất, cứ đưa hết cho nàng , nàng là một Luyện Khí Sư tài ba lắm đấy!”
Hoàng Nguyệt Ly đắc ý nhếch môi, cất kỹ nguyên liệu.
Giờ đây, Lê Mặc Ảnh phần nào thấu hiểu nàng, rằng khen nàng những chuyện khác, lẽ nàng chẳng mấy để tâm, nhưng hễ khen trình độ luyện khí của nàng cao siêu, thì Tiểu Hồ Ly chắc chắn sẽ vui mừng khôn xiết.
Chuyện tặng quà cũng , thứ mà Tiểu Hồ Ly yêu thích nhất chính là nguyên liệu luyện khí, chỉ cần mang đến tận cửa, nàng gần như chẳng bao giờ từ chối.
Ngay lúc khung cảnh đang chan hòa vui vẻ, thì một đơn độc, nấp trong góc tối, ánh mắt căm hờn đan xen chằm chằm Hoàng Nguyệt Ly, đáy mắt ngập tràn vẻ ghen tuông đố kỵ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-349-tro-thanh-trung-tam-cua-doi-2.html.]
Đó chính là Mộ Dung Nghê!
Tối hôm nay, nàng mất mặt đến tận cùng !
Rõ ràng nàng mới là Trận Thuật Sư nhị giai, mà Trận pháp Khu Thú do nàng bố trí mất hết hiệu lực, trong khi con nhỏ nhà quê đến từ một tiểu quốc hẻo lánh bày một trận pháp vô cùng cao thâm!
Mộ Dung Nghê nghĩ mãi , rốt cuộc là vấn đề ở ?
Lẽ nào con hồ ly tinh thật sự là một Trận Thuật Sư? rõ ràng nàng từng chứng nhận bao giờ!
Hơn nữa, trận pháp do Mộ Dung Nghê bố trí những chẳng tác dụng gì, ngược còn dẫn dụ ma thú tứ giai Thiết Trảo Ngân Lang đến, khiến nàng và Lạc Kế Vân vây công, suýt chút nữa là mất mạng!
Nghĩ đến bộ dạng mất mặt của lúc đó, hoảng hốt thất thần, bên ngoài trận pháp của Hoàng Nguyệt Ly mà gào cầu cứu, Mộ Dung Nghê chỉ hận thể tìm một cái lỗ để chui xuống cho xong!
Lần , nàng Hoàng Nguyệt Ly cho lu mờ!
Mà còn là phương diện trận thuật mà nàng đắc ý và am hiểu nhất!
Mộ Dung Nghê xưa nay vốn đanh đá kiêu căng, căn bản hề nghĩ rằng, chuyện là do bản nàng quá tự mãn, học nghệ tinh, còn thích tự cho là thông minh, nên mới suýt chút nữa gây t.h.ả.m kịch.
Nàng chỉ một mực cho rằng, sở dĩ mất mặt như , tất cả là do Hoàng Nguyệt Ly gây !
Nếu con hồ ly tinh đột nhiên xuất hiện, quyến rũ Đại Sư Huynh, còn dùng thủ đoạn gì mê hoặc cả Ngũ sư và ba vị Mặc Đại Ca, thì bản thể trở nên khốn đốn và thê t.h.ả.m đến thế !
Mộ Dung Nghê càng nghĩ càng thấy uất ức, thấy đều vây quanh Hoàng Nguyệt Ly, trong lòng càng thêm phẫn uất chỗ trút giận, nén đến mức suýt nữa là nội thương.
--------------------