Nào ngờ, Hoàng Nguyệt Ly vẫn chỉ thản nhiên mỉm .
"Cho nên mới , là ngươi, vì thế cũng chẳng cần lủi thủi xám xịt về gì."
"Ngươi!" Mộ Dung Nghê tức đến nghẹn lời.
Hoàng Nguyệt Ly khẽ, cất lời: "Ngươi vội vã đuổi như , là vì... ngươi cũng thích Lê Mặc Ảnh?"
Mộ Dung Nghê sững , sắc mặt thoáng chốc trở nên mất tự nhiên, vội vàng chối bay chối biến: "Ngươi... ngươi đang cái gì thế? Đại sư là tỷ phu tương lai của , ... cho phép ngươi năng hàm hồ!"
"Ồ? Đây mà là năng hàm hồ ?"
Hoàng Nguyệt Ly đầy mỉa mai, Tiểu Nha Đầu đanh đá ngang ngược , căn bản chẳng hề nhận tâm tư của vốn rõ như ban ngày, mà cứ ngỡ là che giấu kín kẽ lắm!
"Thật , ngươi chẳng qua là thiên phú hơn như tỷ tỷ của , nên mới dám tranh giành với nàng, ? Thật , trong thâm tâm ngươi thầm thương trộm nhớ Lê Mặc Ảnh từ lâu , nhưng vì sợ tỷ tỷ nổi giận, nên chẳng dám hé răng nửa lời, đúng chứ?"
"Ngươi... ngươi đang bậy bạ gì đó? Ngươi đây là vu khống!"
"Vu khống ư? Vậy ngươi cho xem, tại Lê Mặc Ảnh hôn thê mà ngươi kích động đến thế? Hắn còn thành với tỷ tỷ ngươi cơ mà! Tại ánh mắt ngươi Lê Mặc Ảnh thì đong đầy tình ý, mà hung hãn đến ? Rõ rành rành, ngươi đang ghen tị!"
Bị nàng trúng tim đen, Mộ Dung Nghê tức tối la lên:
"Câm miệng, ngươi bậy, tuyệt đối !"
"Ha ha, ngươi , thì cứ cho là !"
Hoàng Nguyệt Ly tủm tỉm, đổ thêm một muỗng dầu sôi lửa.
"Ngươi ngây thơ đến mức cho rằng, tỷ tỷ ngươi ngươi cũng thầm yêu trong lòng của nàng đấy chứ? Ta cho ngươi , biểu hiện của ngươi quá lộ liễu , bất cứ ai mắt cũng đều cả! Ta thấy tỷ tỷ ngươi chẳng qua là quá xem thường ngươi, căn bản thừa nhận ngươi là đối thủ cạnh tranh, nên mới mắt nhắm mắt mở cho qua. Cũng thôi, xem thái độ của Mặc Ảnh đối với ngươi kìa, rõ ràng là chỉ coi ngươi như một con ruồi vo ve phiền phức mà thôi!"
"Ngươi... thể nào, tỷ tỷ sẽ đối xử với như ! Hơn nữa ngươi ai là ruồi? Ngươi mới là ruồi, g.i.ế.c ngươi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/chuong-325-mo-dung-nghe-khieu-khich-3.html.]
Bị nàng một tràng như , cõi lòng Mộ Dung Nghê lạnh buốt.
Bao năm qua, nàng luôn giương cao ngọn cờ giúp đỡ tỷ tỷ, xua đuổi những nữ nhân theo đuổi Lê Mặc Ảnh.
thực chất, đó là vì chính nàng đang ghen tị!
Thật , mà nàng ghen tị nhất chính là tỷ tỷ thiên phú xuất chúng của , tiếc , phương diện nàng đều chẳng thể nào sánh bằng.
Vì , nàng mới luôn mượn cớ giúp đỡ tỷ tỷ, để chuyện xa đều thể đổ hết lên đầu Mộ Dung Phi. Chờ đến khi Mộ Dung Phi mang tiếng ghen tuông, Đại sư chán ghét, nàng liền thể thừa cơ chen !
Nào ngờ, tâm tư đen tối Hoàng Nguyệt Ly vạch trần chỉ bằng vài ba câu .
Mộ Dung Nghê thẹn quá hóa giận, ngón tay khẽ lật, liền rút ngay một cây cửu tiết tiên từ bên hông, quất thẳng về phía Hoàng Nguyệt Ly.
Ánh mắt Hoàng Nguyệt Ly lạnh , nàng khởi động cơ quan giấu trong tay áo, trong nháy mắt, mười tám cây phi đao hợp thành đao trận, lao vun vút về phía Mộ Dung Nghê với tốc độ ánh sáng!
Cùng lúc đó, chân nàng khẽ lướt, vội né sang một bên.
Thế nhưng, Mộ Dung Nghê dù cũng là võ giả Tứ Trọng Cảnh, xét về tốc độ, đương nhiên nhanh hơn nàng nhiều.
Nàng chỉ kịp tránh chỗ hiểm, chứ vẫn tài nào né ngọn cửu tiết tiên đang quất xuống cánh tay .
Ngay trong khoảnh khắc nhanh như điện xẹt lửa xẹt ——
"Mộ Dung Nghê, ngươi to gan thật! Ngươi gì?!"
Giọng giận dữ khẩn trương của Lê Mặc Ảnh vang lên từ lưng nàng.
Giây tiếp theo, Hoàng Nguyệt Ly chỉ cảm thấy eo nhẹ bẫng, cả ai đó kéo giật sang một bên, thoát khỏi phạm vi của bóng roi.
--------------------