Ta Dẫn Theo Ba Nhóc Con Mưu Sinh Làm Giàu - Chương 159

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:57:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Từ bàn tiệc mà xem, chồng em xem như hạ vốn lẫn lãi, thứ đều , ít nhất mỗi bàn năm món mặn, món nộm cũng . đó cô dâu tới, em thấy , chị cảm thấy cô gái dễ ở chung.” Chị hai suy nghĩ cẩn thận tìm từ: “Mẹ chồng em cho cô bao nhiêu lễ hỏi? Cô vẻ hài lòng, hơn nữa gần như của hồi môn.”

“20 tệ tiền ăn hỏi.” Lưu Tú Hồng tới chuyện tiền bồi thường, dù chuyện qua lâu, bây giờ nhắc cũng ý nghĩa.

“Như cũng tính là ít, lúc em chỉ 10 tệ đúng ? Mẹ cho em một chiếc váy mới, còn cho em hai rương gỗ to đồ, tiền còn đều để em mang .” Chị hai lắc đầu: “Chị thấy cô dâu , ngoại trừ quần áo mới tinh, của hồi môn cũng là một đôi ca tráng men, những thứ khác .”

Ca tráng men , nếu đặt ở những năm 6, 70, tuyệt đối là thứ tiền khó mà mua .

hiện giờ là giữa năm 80, theo cải cách mở , những vật dụng hàng ngày vốn cần phiếu thậm chí còn xếp hàng suốt đêm mới mua , hiện giờ tốn chút tiền là . Đương nhiên xe đạp, radio gì đó mà Hàn Viễn Dương tâm tâm niệm niệm, chắc chắn vẫn khó kiếm . ca tráng men mà , trong chợ nhỏ chỗ bến tàu thuyền đánh cá bán, dựa theo lớn nhỏ và hoa văn khác , giá bán cũng khác , nhưng đắt là .

Lưu Tú Hồng rõ nội tình lắm, bởi chỉ : “Có thể là mang tiền tới? Rất , sống đều cần tiền, trong túi tiền cần lo lắng.”

Như .

Chị hai gật đầu bày tỏ đồng ý, bàn chuyện hồi môn của khác, trái tới cảm nhận cô dâu cho cô : “Chị thấy Hứa Quốc Khánh xứng với , hai bên cạnh , cảm thấy Hứa Quốc Khánh co đầu rụt cổ, còn dễ chịu như cô dâu .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-159.html.]

“Chị hai, chị còn vẻ dễ ở chung, lúc dễ chịu.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Người dễ chịu, cho dù hôm nay là ngày cô kết hôn, chị thấy cô vẫn đang che giấu. , luôn khiến cảm thấy quá láu cá, chị thấy lúc chồng em thất sách, cưới nhầm con dâu.”

Lưu Tú Hồng nhớ tới bà cụ Hứa chỉ một hối hận vì chọn nhà mặt cô, nhất là trong quá trình hỏi cưới đối phương đổi chủ ý nhiều , thêm tiền thêm đồ, cô cảm thấy chị hai cô cách . chuyện , tiện để cô , bởi cô chỉ : “Dễ ở chung thì ở chung nhiều, dễ thì ít chạm mặt. Dù em chuyển sống riêng, việc gì sẽ tới bên đó. Đợi Hào Hào lớn hơn một chút, em đưa thằng bé học. Kiệt Kiệt , thực sự em dẫn đứa bé lên thuyền.”

Nhắc tới đứa bé, chị hai bất chợt nghĩ tới một chuyện: “Em chị sẽ quên mất. Chị cả với chị, tháng chín năm nay Hàng Hàng sẽ học, còn ba đứa nhóc nhà họ rể cả năm nay cũng sẽ . Chị bảo chị hỏi em một chút, cho Hào Hào cùng , tuy tuổi nhỏ hơn một chút, nhưng gì cũng bạn, sợ bắt nạt.”

Dạo đứa bé đến trường giới hạn tuổi. Còn nhỏ tuổi, sáu bảy tuổi học, lớn tuổi, chín tuổi thậm chí mười tuổi mới học lớp 1 . Trong đó cô bé đến trường tương đối sớm một chút, bởi vì yên ầm ĩ. Bé trai mà , nhất là loại gầy gò, cần học sớm như , dù đặt ở trong nhà cần lớn quản, bình thường đều tùy bọn nhóc.

Lưu Tú Hồng nghĩ một lát, cuối cùng vẫn lắc đầu: “Đợi thêm một năm nữa, qua tết Hào Hào sẽ sáu tuổi cộng cả tuổi mụ, thằng bé còn quá nhỏ, em sợ thằng bé chịu yên chọc giáo viên ghét. Hơn nữa tuổi nhỏ như đến trường, sẽ theo kịp, thể càng học càng ủ rũ đúng ?”

“Cũng . Vậy , dù Chanh Tử nhà chị cũng đến trường. Hai đứa bé cùng tuổi, cho dù học tiểu học cùng , lên cấp 2 sẽ chạm mặt.”

Ở công xã tiểu học nhiều cấp 2 ít, cấp 3 càng chỉ một trường. Bởi bọn họ tiếp tục học lên , chậm nhất cấp 2 thể chạm mặt.

Loading...