Lưu Tú Hồng và chị hai bưng cơm trưa hôm nay , thành công giải cứu Hàn Viễn Dương thiếu chút nữa vì linh tinh mà ném biển.
Hàn Viễn Dương nguy hiểm chỉ cách một bước, thậm chí còn quên lúc vẫn tức giận, hơn nữa mười lăm phút còn cảm thấy sức, ngay cả ngón tay đều nhúc nhích. theo đồ ăn bưng , cả giống như tượng gỗ giật dây, cái mũi căng lên, cứ thế qua.
Hàn Viễn Chinh ở phía trừng mắt với em trai, may mà đúng lúc nhớ tới, thu thập em trai khi nào cũng , lúc mới nhịn xuống tiến lên bắt .
Cơm trưa hôm nay phong phú.
Lưu Tú Hồng ngoại trừ g.i.ế.c hai con cá choai choai nhỏ , còn vét một ít cá nhỏ. Phải rằng mắt lưới đánh cá nhỏ, vẫn sẽ một con cá nhỏ. Những con cá bán giá, nếu vui vẻ thì ném trong biển. mà lúc vớt lưới đầu lên xong, hai em nhà họ Hàn vội vàng tung lưới thứ hai, lập tức quản đám cá nhỏ, cho nên chúng nó c.h.ế.t hết.
Chính vì cơm trưa thêm cải bắc thảo xào cá nhỏ, Lưu Tú Hồng vẫn thấy tiếc, nếu phơi nắng cá nhỏ cho khô đó xào, mùi vị sẽ càng ngon hơn.
Cải bắc thảo xào cá nhỏ, cải trắng hầm cá viên, canh cá nấm hương, thêm một nồi cơm, đủ vị.
Phối đồ ăn đều là Lưu Tú Hồng mang từ nhà đến, bởi vì là mùa đông nên mùa rau dưa. mà hai em quan tâm chuyện , Hàn Viễn Chinh còn đỡ, Hàn Viễn Dương thực sự như hổ đói vồ mồi, còn dáng vẻ suy sụp , lập tức xông tới xuống, đôi mắt sáng rực đồ ăn, chỉ thiếu cảm động tới mức rơi lệ.
Chị hai cẩn thận xuống đối diện Hàn Viễn Dương, cô cảm thấy vị trí cách xa nhất, bởi , tướng ăn đáng sợ của Hàn Viễn Dương đều lọt mắt cô .
Dựa lương tâm mà , hai em nhà họ Hàn , dùng cách của già mà , đều tuấn tú. Còn tướng ăn, Hàn Viễn Dương cũng tạm, đơn giản là tốc độ ăn cơm nhanh một chút, tần suất gắp đồ ăn cao hơn một chút, biểu cảm dùng bữa cũng thành kính một chút…
Dù đối với đầu tiên thấy mà , quả thật đáng sợ.
Dưới góc độ của chị hai, Hàn Viễn Dương và đũa đồng thời há miệng, đó ăn từng miếng từng miếng, chỉ thiếu dáng vẻ vô cùng tiều tụy, thậm chí còn thể thấy đôi mắt đều phiếm đỏ, trong mắt ẩn chứa nước mắt.
Giống như ăn cơm thường, mà là cao lương mỹ vị.
Chị hai: …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-151.html.]
Đợi ăn cơm xong, hai em nhà họ Hàn nhanh chóng tới thị trấn, hai chị em Lưu Tú Hồng vội vàng thu dọn.
Tránh hai em xong, vẻ mặt chị hai xoắn xuýt hạ giọng hỏi em gái: “Cậu em trai , …” Chỉ đầu , cô ám chỉ tương đối rõ ràng. nghĩ tới lúc oán hận Hàn Viễn Dương nhiều , cho dù chị hai tính tình tùy tiện tới mấy, cũng nhịn sinh áy náy.
Rõ ràng là mùa đông, Lưu Tú Hồng đều chảy mồ hôi, vội vàng phủ nhận: “Không chuyện , chính là nhà nấu cơm tùy tiện một chút.”
“Vậy chúng nấu cơm tinh tế ?” Câu trả lời , rõ ràng là chị hai tiếp nhận.
Đều từng ở độ tuổi ăn đủ no, thực hai chị em Lưu Tú Hồng tài nghệ nấu nướng giỏi. Trên thực tế, đây bọn họ đều tự mò mẫm nấu cơm, là dạy bọn họ nhóm lửa thế nào, nấu chín thức ăn như thế nào. Còn mùi vị , ngay cả bụng đều lấp no nào sẽ để ý chuyện đó.
Vẫn là hai chị em lượt gả sinh con, cuộc sống mỗi ngày cũng chậm rãi hơn, dần dần thời gian rảnh rỗi nghĩ tới đồ ăn, đương nhiên là kỹ năng nấu nướng cũng tăng lên.
Cho dù thế nào, cũng chỉ như đúng ?
Đừng là chị hai, ngay cả Lưu Tú Hồng cũng tưởng tượng rốt cuộc bác gái chủ nhiệm nấu ăn khó ăn cỡ nào.
Thấy mặt chị hai lộ biểu cảm “em nghĩ chị ngốc ư”, Lưu Tú Hồng an ủi: “Nếu như đầu xuân chị hai định đến phía nam, ở lâu ngày, sẽ cơ hội nếm thử tài nấu nướng của bác gái chủ nhiệm.”
Thực sự là nên nhắc tới, nhắc tới là chút chờ mong…
Vân Mộng Hạ Vũ
Chỉ thể , may mà Hàn Viễn Dương ý nghĩ đáng sợ của Lưu Tú Hồng, nếu , nhất định nguyện ý đổi.
Bạn hỏi đổi với ai ư?
Đương nhiên là đổi với Hào Hào, con trai của Lưu Tú Hồng hạnh phúc bao nhiêu, hơn nữa lúc cũng thể tới lượt trai.
Hoàn mỹ!
…