“Em , vẫn nên để em thì hơn.” Lưu Tú Hồng sợ chị hai nổi giận, vội vàng tiến lên thu lưới.
Trong dự liệu, cô kéo .
Chị hai vốn cãi , nhưng thấy em gái đều lên thu lưới, vội vàng tiến lên giúp. Kết quả thể nghĩ tới, cô dốc hết sức lực chỉ kéo lưới lên một chút.
Hàn Viễn Chinh ở trong khoang điều khiển nữa, cảm thấy em trai đúng là chày gỗ: “Hàn Viễn Dương!”
Hàn Viễn Dương vội vàng thu hồi tâm trạng xem kịch vui, tít mắt tiến lên dùng lực thu lưới…
Chuyện hổ xảy , lưới đánh cá vẫn nhúc nhích chút nào.
Ồ… Không, cử động một chút, vấn đề ở chỗ Hàn Viễn Dương lựa chọn vị trí , Lưu Tú Hồng chọn bên , chị hai cô phổ cập khoa học ít tri thức cơ sở, bởi lựa chọn bên trái. Vốn như sai, nhưng hai bọn họ như Hàn Viễn Dương chỉ thể nắm ở giữa, vị trí đúng, cho dù dùng lực hiệu quả cũng rõ ràng.
Không lập tức hổ ?
Lưu Tú Hồng quả quyết buông cho xong chuyện, xoay tới khoang điều khiển, chút hổ xin giúp đỡ: “Đại đội trưởng, và chị hai còn Viễn Dương, ba cùng dùng lực đều thể kéo lưới lên, tới giúp chúng .”
Hàn Viễn Dương: …
Anh thiếu chút nữa những lời cho nghẹn chết.
, Lưu Tú Hồng thực sự hổ, thừa nhận lực yếu thì ? Hơn nữa khác , cô thể vớt bao nhiêu cá ? Xúc cảm , đương nhiên là đầy lưới.
Hàn Viễn Chinh ở trong khoang điều khiển vẻ mặt đổi tới giúp đỡ: “Ba đều kéo lên ?” Anh ý kiến với hai chị em Lưu Tú Hồng, chỉ khi tới bên cạnh em trai ngu ngốc, trong mắt chút che giấu khinh thường: “Em trong tết chỉ vùi đầu ăn hả?”
Hàn Viễn Dương thực sự nghẹn chết.
Thảm nhất chính là, vị trí của còn đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-149.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi trai tới, Lưu Tú Hồng buông lưới , trai đương nhiên sẽ tiếp nhận vị trí của Lưu Tú Hồng.
vấn đề ở chỗ, chị hai buông tay, cô cho Hàn Viễn Dương mặt, trực tiếp khiến Hàn Viễn Dương thể dùng sức.
Khi một lưới đầy cá kéo lên boong tàu, Hàn Viễn Chinh vẻ thành thạo nhưng Hàn Viễn Dương thảm hơn, dùng sức khiến gương mặt đỏ bừng, trán đều bùng nổ gân xanh, nhưng vì góc độ buộc lòng dựa đầu chị hai, nhưng thể thực sự dựa bên cạnh chị hai, biến thành nửa vời, nín thở đến mức sắp tắt thở.
Đầy một lưới cá!
Cá đưa trong khoang chứa cá tôm, Hàn Viễn Dương như mất sức đặt m.ô.n.g boong tàu thở gấp.
Dù Lưu Tú Hồng cũng kinh nghiệm, đoán đại khái xảy chuyện gì, nhưng chị hai cô , ánh mắt lướt qua hai em, so sánh trạng thái của hai thu lưới, chị hai thực sự là dùng hết lực hồng hoang mới để mặt xuất hiện vẻ khinh thường.
Chị hai nhịn xuống lộ, nhưng Hàn Viễn Chinh .
Hàn Viễn Chinh vẫn luôn nhịn, ghét bỏ đá em trai một cái: “Rốt cuộc em ? Ăn tết xong thành heo hả? Nhanh dậy, ném một lưới nữa!”
May mà chị hai vướng bận, cô tránh sang một bên, dù cô bình thường bầy cá đều tụ tập. mà lưới thứ hai chậm trễ ít thời gian, chỉ tới nửa lưới, dáng vẻ cần vung lưới thứ ba.
Hàn Viễn Dương đáng thương, cho dù lưới thứ hai nhiều cá, vẫn sắp mệt chết.
Anh cảm thấy, hôm nay khả năng việc nên.
…
Trong thời gian kế tiếp, Lưu Tú Hồng tác yêu nữa. Cũng vì cô yên tĩnh, Hàn Viễn Dương thể nghỉ ngơi một thời gian.
Sở dĩ nghỉ ngơi một lát, đó là vì cho dù Lưu Tú Hồng gây sự, nhưng trai ruột của Hàn Viễn Chinh thì ?
Hàn Viễn Chinh về khoang điều khiển nữa, thấy em trai ngu ngốc của mệt gần chết, nhưng chút đau lòng nào, trái quyết tâm để em trai ngu ngốc luyện tập một lát. Vì thế tất cả công việc thuyền đều để cho Hàn Viễn Dương ôm đồm, cho dù Lưu Tú Hồng phát hiện bầy cá, cũng trở ngại Hàn Viễn Chinh tự tuyển chọn địa điểm bắt cá thích hợp, tiếp tục bảo em trai tung lưới thu lưới.