Ta Dẫn Theo Ba Nhóc Con Mưu Sinh Làm Giàu - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:57:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chưa tới hai ngày, định ngày biển.

Bởi vì trong nhà chị hai ở đây, việc cũng nhanh hơn. Lưu Tú Hồng đưa hai đứa bé đến nhà họ Hứa, khi về chị hai cũng thu dọn đồ xong đợi cô ở cửa nhà, hai chị em nhanh chóng tới bên cạnh bãi bùn.

Đã là mùng 10, cho dù vẫn lạnh nhưng vì trong đội đều việc của , cho nên nhiều thuyền đánh cá cùng biển. Chỉ riêng ba chiếc thuyền to vẫn biển, lẽ hai ngày . Còn tính nôn nóng, hôm qua nhịn biển một chuyến .

Khi Lưu Tú Hồng lên thuyền thì thấy Hàn Viễn Dương đang xổm boong tàu chuyện phiếm với ngư dân thuyền bên cạnh, thấy hai chị em bọn họ tới, Hàn Viễn Dương mới dậy chào một tiếng, xua tay với bên chào tạm biệt. Chỉ trong thoáng chốc, thuyền đánh cá nhỏ nhanh chóng rời bến tàu.

Hàn Viễn Dương là tự quen thuộc, cho dù đây từng gặp mặt chị hai của Lưu Tú Hồng, lúc cũng vui tươi hớn hở chào hỏi đồng nghiệp: “Chào chị hai!” Lại đầu với Lưu Tú Hồng: “Chị dâu , buổi trưa hôm nay chúng ăn gì?”

Lưu Tú Hồng sớm quen với cách ăn của Hàn Viễn Chinh, nhưng chị hai của cô thực sự dọa sợ nhẹ.

Một tiếng chị hai trái quan trọng, Lưu Tú Hồng và Hàn Viễn Dương là cùng tuổi, chị hai hơn một tuổi rưỡi, gọi gọi. gọi Lưu Tú Hồng chị dâu là cái quỷ gì thế? Trái thể xưng hô thêm phía mà, gọi chị dâu Hứa hơn ?

Chị hai tiến lên cẩn thận chuyện với Hàn Viễn Dương, nhưng Lưu Tú Hồng chút để ý, để đồ lưng xuống, đáp lời: “Qua năm mới đồ ăn dự trữ trong nhà đều ăn hết, ở chỗ chúng cho dù tiền cũng mua thứ . Cậu ăn gì thì bắt thứ đó, nếu thì lát nữa đến chợ xem gì thì mua.”

Hàn Viễn Dương gật đầu thật mạnh: “Còn ? Đống lạp xưởng chị dâu cho em đều ăn hết cả. Ôi, tư vị đó đừng nữa, đều cần lao lực lăn qua lăn , khi nấu cơm cắt mấy miếng đặt lên, cùng ăn với cơm ngon, lạp xưởng nấu với dầu cũng thể ăn kèm cơm!”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Đều ăn sạch cả ?”

“Còn ?” Vẻ mặt Hàn Viễn Dương tự hào: “Vốn còn một ít, nhưng mà em nghĩ hôm nay chúng biển bắt cá ư? Lát nữa mua thịt , cho nên hôm qua em ăn sạch cả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-147.html.]

Chỉ trong chốc lát, Lưu Tú Hồng sắp xếp đồ mang lên thuyền xong, thuận tay bật bếp đun nước, đầu Hàn Viễn Dương với vẻ đồng tình: “Trái thể lạp xưởng cho , nhưng ruột sấy? Thịt thì ?”

“Lại mua!”

“Trong ngày thường mua gà còn dễ, mua thịt heo e rằng khó? Còn đặc biệt mua thịt ruột lạp xưởng, còn ruột sấy nữa. Nếu thể mua , chắc chắn giúp .”

“Ách…” Hàn Viễn Dương trợn tròn mắt.

Hiện giờ cải cách mở cửa giả, mua đồ dùng hàng ngày cũng thuận tiện, hơn nữa các loại thịt cho dù đa vẫn dựa phiếu cung ứng, nhưng chỉ cần vận may , vẫn thể gặp thịt cần phiếu. Vấn đề ở chỗ, trong chợ ít bán cả heo, đa bán gà vịt ngan, cùng với các loại trứng.

Đương nhiên, năm là trường hợp đặc biệt, nhiều nhà nuôi heo, đều g.i.ế.c bán kiếm chút tiền tết. Thịt heo tết còn thể bán với giá , về phương diện khác cũng là vì từng nhà đều đầu xuân bắt heo con, cuối năm mới cho heo xuất chuồng.

“Chị dâu chị cảm thấy nếu mỗi ngày chúng đều biển, mỗi ngày đều đến chợ lượn một vòng, thể gặp bán thịt heo ?” Hàn Viễn Dương vẫn từ bỏ ý định, đuổi theo Lưu Tú Hồng hỏi.

Thấy thế chị hai nhịn nữa, cho dù cô từng nuôi heo, nhưng cô từng thấy nuôi heo trong đội. Hơn nữa đạo lý đơn giản, căn bản cần đặc biệt nuôi mới .

“Có nhà ai heo xuất chuồng, tết thể bán giá giết, cứ đợi đầu xuân năm mới giết? Cho dù thực sự nuôi lệch thời gian như , cũng khả năng chỉ cách mấy ngày. Cậu đợi thêm mấy tháng, thể sẽ . mà cho dù , chúng biển bắt cá đợi đầy kho cũng là nửa buổi chiều? Còn thịt đợi ?”

Chị hai cũng là nhanh mồm nhanh miệng, đợi cô đùng đùng một tràng, khi lấy tinh thần chỉ thấy Hàn Viễn Dương vẻ mặt thương tâm c.h.ế.t một cái, đó xổm boong tàu…

Mặt về phía biển rộng, sinh thể luyến.

Lần tới lượt chị hai trợn tròn mắt.

Loading...