Lưu Tú Hồng đến bên văn phòng lĩnh ít dây nilon dùng để dệt lưới, những thứ đều cần tiền, nhưng thể lĩnh trả tiền , chỉ cần ký tên là . Bởi vì phía đối tác của cô là hai em nhà họ Hàn, nào cũng gây khó dễ cho cô ở phương diện .
Kết quả chỉ một tiếng, nhà cô rơi tay giặc, trở thành nơi tổ chức đại hội tố khổ, đám bác gái bưng ghế tới quây thành vòng tròn, nhao nhao thảo phạt Trần Thế Mỹ thời đại mới, hô hào Bao Công tới xử c.h.ế.t .
“Phụ nữ tội gì khó xử phụ nữ? Thực sự tính sổ, cũng nên tìm đàn ông! Bác xem Bao Công cũng tệ, c.h.é.m Trần Thế Mỹ xong hết chuyện. mà chuyện cháu cũng biện pháp, cháu và tên khốn nạn một đứa con gái, chính vì suy nghĩ cho con gái, cho nên cháu nhịn xuống. Haizz…”
Đứng ở bên ngoài, vẻ mặt Lưu Tú Hồng mơ hồ.
Cô rõ vì chị hai hung hãn c.h.ế.t mặt cô, đảo mắt diễn khổ. Quan trọng là, khi cô diễn khổ tranh thủ sự thương hại của quần chúng, đồng thời còn thêm ý nghĩ của .
Cho dù vẫn luôn cho rằng vợ bé sai, nhưng vẫn nhắm ngay mũi nhọn về phía Trần Thế Mỹ thời đại mới.
“Tên khốn nạn Trần Bảo Cương đúng là xứng với họ của .”
…
Lưu Tú Hồng vẫn luôn chị hai nhà lợi hại.
Không giống với chị cả thuộc loại “yêu tinh lợi hại” thích ồn ào, điểm lợi hại của chị hai chính là thể khiến ngoài đồng tình với , còn khiến vẻ nhỏ yếu đáng thương. Trong đa tình huống, đám chuyện đều tự chủ cô tẩy não, theo ý nghĩ của cô .
Chuyện giống như lúc tới chuyện nhà của chị hai, hơn phân nửa cảm thấy lầm đều tại bồ nhí, giống như chỉ cần bồ nhí báo ứng, chuyện sẽ chấm dứt. thực như , cho dù bồ nhí sai, Trần Bảo Cương cũng loại lành gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-141.html.]
Đáng tiếc duy nhất chính là, cho dù năng lực tẩy não của chị hai cường thịnh tới mấy, cũng biện pháp thuyết phục đẻ và chị cả .
Lưu Tú Hồng than nhẹ một tiếng, nhưng mà để ở trong lòng. Chính cô cũng trải qua những chuyện tương tự, hiểu rõ nhiều chuyện chỉ cần hạ quyết tâm, cho dù là ruột và chị cả cũng gì .
Nghĩ như , Lưu Tú Hồng bình tĩnh hơn, thấy ở bên trong tán gẫu càng hăng say, Kiệt Kiệt ngoan ngoãn ghế ngửa đầu , cô quấy rầy, chỉ lặng lẽ đặt nilon ở cạnh tường, xoay cửa.
Lần cô tìm hai em nhà họ Hàn.
Hai ở nhà, cũng gặp ở bên khu văn phòng, cũng hôm nay bên công xã sẽ mở cuộc họp, như còn nhiều nơi thể lắm.
Lưu Tú Hồng nghĩ, tới thuyền đánh cá bên cạnh bến tàu một cái , nếu ở đằng đó thì lẽ chỉ thể ở bãi phơi cá.
Vận may của cô tệ lắm, tới bên cạnh bãi bùn, đợi cô đến gần thấy Hào Hào ở thuyền đánh cá sôi nổi cao giọng gọi cô. Sau khi nhanh vài bước, cô theo lên thuyền, chút bất ngờ thấy hai em nhà họ Hàn đang bận rộn.
“Hào Hào con chạy tới đây?” Lưu Tú Hồng vẫn ngạc nhiên, cô thấy Hào Hào ở nhà, chỉ nghĩ rằng bé chạy tới chỗ khác chơi, từng nghĩ tới là đến bên .
Hào Hào vô cùng xán lạn, hai cái răng khểnh đều lộ : “Mẹ, chú ôm con lên, chú còn dẫn con biển!”
Không cần nghĩ tới cũng , những lời hẳn là Hàn Viễn Dương. Trên thực tế, Hào Hào dứt lời Hàn Viễn Dương đắc ý giơ tay lên: “Hai ngày sẽ dẫn cháu tới thị trấn, thế nào? Năm trong thị trấn náo nhiệt, cái gì cũng , chú thử thời vận khéo mua thứ .”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Đừng nghĩ nữa, thể nào.” Hàn Viễn Chinh khỏi khoang thuyền, mới mở miệng hắt một chậu nước lạnh tới: “Em mua xe đạp, TV, thể tới phía nam thử vận may, nơi khả năng ?”
“TV khả năng, xe đạp vẫn thể đúng ?” Hàn Viễn Dương phục: “Lần còn chúng mua máy may, còn như thể hỏi cưới con dâu?”