“Haizz, bên bảo Viễn Chinh qua đó, cái gì mà cùng dốc sức kiếm tiền. Nếu mà Viễn Chinh , coi như hôn sự còn tồn tại.” Vẻ mặt bác gái chủ nhiệm chua xót khó nhịn: “Hiện giờ xảy chuyện như , chỉ sợ con gái cả càng trở về.”
Người rời khỏi thôn Tiểu Ngư, vĩnh viễn thể tưởng tượng tới thế giới bên ngoài đặc sắc cỡ nào.
Hơn nữa nơi càng hẻo lánh càng trói buộc đối với phụ nữ, nếu để chim chóc bay lượn quen trở về trong lồng, quá khó khăn quá khó khăn.
Những đạo lý , thực bác gái chủ nhiệm trải qua ít nhấp nhô hiểu rõ, đây cũng là lý do vì ngay từ đầu bà phản đối chuyện con dâu qua cửa xuôi nam việc. vấn đề là, bà ngăn !
Việc hôn sự vốn ở bên cạnh lung lay sắp đổ, đột nhiên xảy chuyện ngày hôm qua nữa, bác gái chủ nhiệm cho rằng, chỉ sợ chuyện càng thể.
Lưu Tú Hồng cũng : “ là như , cô ở bên ngoài ai cô em gái mất mặt như . Đợi cô trở về, cho dù ai giáp mặt , nhưng tóm là sẽ ngầm khoe .”
“Haizz, bác từng tuổi !” Bác gái chủ nhiệm vốn cho rằng khi hỏi rõ, quan tâm là , trái tim thể thả lỏng một chút. Kết quả mắt xem , trái tim thả lỏng, là lạnh lẽo!
Thấy bà như , Lưu Tú Hồng nên an ủi thế nào, bác gái chủ nhiệm vẫn luôn là khéo hiểu lòng , bảo cô bận việc , dù hiện giờ gì cũng thể đổi sự thật.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chính vì Lưu Tú Hồng rời khỏi nhà họ Hàn, đến nhà họ Hứa.
Bên nhà họ Hứa, trái hết chuyện. Bà cụ Hứa mái hiên khuất gió phơi nắng thêu thùa may vá, Hứa Quốc Khánh vĩnh viễn tìm một góc xổm, mãi mà chuyển tổ. Còn Hứa Thu Yến , cô đang ở trong nhà, thấy động tĩnh ở cửa sân mới vươn đầu thoáng qua, nhanh rụt về.
“Trở về ?” Bà cụ Hứa nâng mắt, ồm ôm bảo cô tới đây, : “Nghe trong nhà chị hai cô xảy chuyện?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-137.html.]
Lưu Tú Hồng khổ một tiếng, xem cô thực sự xem nhẹ tốc độ lời đồn đại truyền trong cửa ải cuối năm. cẩn thận nghĩ cũng đúng, qua năm mới, tất cả nhàn rỗi, ngoài thăm bạn bè cũng việc gì , đột nhiên tin tức mới, chắc chắn sẽ cho .
Nghĩ tới đây, cô bất chợt ý thức một vấn đề.
Hôm qua khi cô dẫn con về nhà đẻ, ông lão đưa đò cô là đầu tiên, đó thể là một nhà ba chị cả cô, đại đội trưởng thì ? Lẽ , mùng hai tháng giêng là con rể về nhà vợ, cho dù còn kết hôn với con gái cả nhà họ Trương, ít nhất cũng là vợ chồng từng bày tiệc rượu, chắc chắn sẽ đến.
Tính thời gian như , Lưu Tú Hồng đột nhiên nghĩ tới, là đại đội trưởng tận mắt thấy chị cả cô chạy tới nhà họ Trương mắng chửi?
“Sao gì nữa?” Bà cụ Hứa dừng động tác , buồn bực hỏi.
Lưu Tú Hồng vội vàng nghĩ nữa, miễn cưỡng nở nụ khổ: “Lúc chị hai con đang ở nhà con.”
“Cô cùng trở về với cô ?”
Bà cụ Hứa thực sự ghét bỏ , thực tế đầu năm nay đa đều ghét bỏ bồ nhí theo bản năng. Chẳng qua ý nghĩ của bà cụ Hứa giống y như Lưu, cho dù bà cho rằng chuyện sai là chồng và bồ nhí , cũng sẽ ủng hộ ly hôn.
Bởi Lưu Tú Hồng thế, bà chút đồng ý lắc đầu.
“Đã là lúc nào , còn tâm tư thăm ? Không bồ nhí ở nhà cô ? Về nhà đẻ là chuyện đương nhiên, nhanh gọi cứu binh đánh tới tận cửa, bỏ chạy tới chỗ chúng như ?”
“Đánh tới cửa ư? Sau đó thì ?” Khi Lưu Tú Hồng đối mặt với ruột, vẫn đau đầu chiếm đa , đó là vì theo ý cô, ruột sẽ về phía con gái, giúp đỡ ngoài chuyện? đổi thành chồng thì khác, Lưu Tú Hồng thể yêu cầu bà cụ Hứa yêu thương chị hai cô, thực tế hai từng gặp mặt.
Cũng chính vì , Lưu Tú Hồng xem chồng cô nghĩ thế nào.