“Chị cả đúng.” Lưu Anh Hồng chậm rãi mở miệng: “ mà em cũng tò mò, em nhớ rõ em với bất cứ nào vợ bé là con gái út nhà họ Trương mà? Ngay cả cha chồng em cũng chuyện , chị cả chị rõ như , còn chắc chắn như thế?”
Lưu Soái Hồng: …
Xong , lỡ miệng.
…
Nhìn thấy biểu cảm chột vẻ mặt “ lỡ miệng” của chị cả nhà , Lưu Anh Hồng còn rõ ?
“Chị , rốt cuộc chị phát hiện từ khi nào? Vì cho em ? Nói !”
Dưới ép hỏi của em gái, Lưu Soái Hồng thể thành thật bộ.
Chuyện kể về mấy tháng , lúc Chu Đại Quân chồng Lưu Soái Hồng tình cờ gặp ở bên cạnh bến tàu thị trấn, cho dù dám chắc chắn đàn ông là em rể hai, bên cạnh đàn ông cũng là ai, nhưng vẫn rõ chuyện cho vợ.
Mà lúc Lưu Soái Hồng còn chần chừ một lát, đó thậm chí còn uyển chuyển hỏi thăm em gái út Lưu Tú Hồng, đáng tiếc đều kết quả gì. Lại đó, cô bảo chồng chú ý nhiều một chút, tốn nhiều công sức mới tìm hiểu rõ chuyện.
Rất nhiều bí mật thực là chịu hỏi thăm, thẳng là Trương Phân Bình mượn cơ hội thôn Tiểu Ngư tiện lui tới với thị trấn, lúc mới lừa gạt những khác. Lãnh đạo đồng nghiệp trong trường cô đều chuyện , nhưng cô với bên ngoài là đối tượng cha giúp giới thiệu, với cha gần đây công việc trong trường bận, hai bên đều lừa gạt qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-133.html.]
Còn một chuyện quan trọng, Trương Phân Bình Trần Bảo Cương và Lưu Anh Hồng tuy kết hôn sinh con, nhưng tới trong huyện đăng ký. Ở thời đại , cô tính chỉ cần Trương Bảo Cương đăng ký kết hôn với cô , ai lớn ai nhỏ còn .
Vân Mộng Hạ Vũ
cô trăm tính vạn tính đúng lúc hợp với câu “ định bằng trời định”, ai thể ngờ tới đội ngư nghiệp đột nhiên giải tán? Đội ngư nghiệp Đông Hải còn thành nơi mẫu, càng quan trọng hơn là trong đội ngư nghiệp nhiều quen Trần Bảo Cương, vốn là Chu Đại Quân cuối cùng là Lưu Tú Hồng, đây …
Lưu Soái Hồng nghĩ dù tất cả , thì rõ chuyện .
Cuối cùng, cô thở dài một : “Chị nghĩ, nếu em rõ chắc chắn sẽ ly hôn, chị em ly hôn nên bảo rể em đừng , thực sự , em… Em sẽ ly hôn ? Sao thể ly hôn !”
Sau khi xong, Lưu Soái Hồng còn bắt đầu kích động: “Em hai, em chị cả , đàn ông , nên giáo huấn vẫn giáo huấn một trận, khiến nhớ kỹ, đừng để vết sẹo hơn là quên đau. cuộc sống , dù vẫn sống tiếp.”
“ , quậy đủ giáo huấn đủ là , con thể ầm ĩ đòi ly hôn. Con nghĩ xem, nếu thực sự ly hôn, con để con vợ bé tiện nghi ?” Mẹ Lưu cũng vội vàng khuyên nhủ, nghĩ thầm cho dù con gái kích động, cũng thực sự tiếng lòng bà .
Lưu Anh Hồng lọt, sắc trời bên ngoài còn sớm, lập tức kéo em gái út bếp, xong đóng cửa phòng bếp , trực tiếp nhốt và chị cả ở bên ngoài.
Trong nhà bếp, hai chị em bắt đầu thu dọn đồ ăn, thì bên ngoài gõ cửa đó là gõ cửa sổ, còn thể thấy Lưu ầm ĩ con gái út khuyên giúp . Lưu Anh Hồng buồn với em gái út: “Em khuyên chị ?”
“Khuyên cái gì? Đàn ông bồ nhí ở bên ngoài, còn thể sống chung ?” Lưu Tú Hồng vô cùng kiên định: “Không quan tâm là trong nhà tiền lương, là cha chồng khó hầu hạ, cho dù thêm mấy chú em cô em chồng thích gây sự cũng sợ. Chỉ sợ một điểm, đàn ông một lòng với , chuyện thương lượng.”
“Đó là lý do ? Khi chị gả cho Trần Bảo Cương, nhà nghèo cỡ nào, gia sản đều là chị tích góp mua . Thấy cuộc sống càng lúc càng hơn, đột nhiên bệnh nặng, lúc chị nghĩ, cho dù thế nào cũng cứu , là chồng chị, là cha của con gái chị, cho dù cả thế giới từ bỏ , chị cũng thể buông tay mặc kệ!”
Nói tới đây, Lưu Anh Hồng cầm d.a.o phay, giơ lên cao c.h.é.m mạnh xuống: “Sớm viện trong huyện thành đều an phận như , chị nên để c.h.ế.t !”