Đợi tới đội ngư nghiệp Hạp Khẩu, Lưu Tú Hồng gặp cháu trai cả đặc biệt ở bên cạnh bến tàu đợi cô.
Cháu trai cả thấy Hào Hào run rẩy đường, lập tức tiến lên ôm lấy bé: “Cô út, năm nay cô hai còn về sớm hơn các cô.”
“Cô hai cháu đến ư?” Lưu Tú Hồng vô cùng kinh ngạc, tính thời gian theo bản năng, nhưng thế nào cũng tính đúng. Với vị trí nhà chồng chị hai, cho dù tới sớm hơn cô, nhưng ít nhất cũng bốn năm giờ sáng xuất phát ?
Nếu là thuyền đánh cá vội vàng biển bắt cá, chuyện thực sự hiếm lạ gì, nhất là trong ngày hè, thuyền đánh cá nhà ai đều xuất phát năm giờ. đừng quên hôm nay là mùng 2 tháng giêng, lạnh c.h.ế.t thì , cũng ai lái thuyền như .
Không ngờ tới, cháu trai cả : “Hôm qua cô hai tới, chỉ cô đến, dượng hai và Chanh Tử tới.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hôm qua ?” Lưu Tú Hồng mơ hồ, nghĩ con gái nhà ai mùng 1 tháng giêng chạy về nhà ngoại.
Bỗng nhiên cô nhớ tới khi đến bến tàu thuyền đánh cá ở vùng ngoại ô thị trấn, thấy giống rể hai. Bởi vì lúc thuyền đánh cá của cô cách xa bờ, cộng thêm bờ nhiều , cô dám chắc chắn, còn là hoa mắt. Lúc cẩn thận nghĩ , rể hai cô cao hơn bình thường nhiều lắm, hẳn là đến mức nhầm.
“Đi, nhanh về nhà thôi.”
“Vâng, cô út.”
Đoàn nhanh chóng tới nhà họ Lưu, Lưu từ sáng bắt đầu trông ngóng đám con gái trở về, luôn về phía cửa thấy , lập tức vui vẻ chết: “Đến đến , Tú Hồng về.”
Đợi Lưu Tú Hồng tới cửa nhà, cô và chị hai đều nghênh đón.
Theo thường lệ, hai trai và chị dâu chắc chắn ở nhà, đám cháu trai cháu gái đều hơn nửa. Sở dĩ cháu trai cả theo đến nhà ngoại , cũng vì đến tuổi mai, chỉ sợ lát nữa đến nhà cha vợ tương lai chúc tết, lúc mới ở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-128.html.]
mà vì nhân khẩu nhà họ Lưu nhiều, cho dù một nửa vẫn vô cùng náo nhiệt.
Lưu Tú Hồng Hào Hào và Kiệt Kiệt nhà cô lượt ôm hôn, cô chỉ đặt lực chú ý lên chị hai. Không ngờ tới, chị hai cô cũng đang lén cô.
Hai chị em tính tình lằng nhằng, cho nên tiến đến một nơi chuyện riêng.
Đối với Lưu Tú Hồng mà , thấy chị hai cô vẫn là khi cô sinh Kiệt Kiệt, mắt Kiệt Kiệt một tuổi rưỡi, chị hai cô cũng đổi nhiều, hơn nữa mùa đông mặc nhiều quần áo, thể là béo gầy.
Mà chị hai Lưu Anh Hồng thì vẻ mặt đều vô cùng áy náy, đây khi Hứa Quốc Cường gặp chuyện may, tuy cô nhận tin chậm một chút, nhưng dù thế nào cũng nên dành thời gian tới thăm em gái. Ai ngờ đúng dịp như , chồng cô đột nhiên bệnh, bệnh còn vô cùng nghiêm trọng, trong lúc cô chăm sóc cha chồng chăm sóc con, còn đến trong huyện thăm hỏi chồng đưa tiền đưa phiếu lương thực. Đợi khi chồng cô khỏi bệnh, đều là nguyên đán, nghĩ tới tháng giêng chắc chắn thể gặp mặt, cô tạm nhẫn nại xuống, định khi về nhà đẻ gặp em gái, thì lời xin .
Nói mấy câu, hai chị em thoải mái hơn.
Đương nhiên là Lưu Tú Hồng sẽ trách chị hai, cô chỉ nghi ngờ vì hôm qua chị hai đến, chẳng lẽ là lo hôm nay thuyền ?
“Đừng nghĩ ngợi lung tung, chị thật với em , dù chuyện sớm muộn gì cũng sẽ truyền ngoài. Chị , định ly hôn với Trần Bảo Cương.” Lưu Anh Hồng thản nhiên , Lưu ở bên cạnh thấy thở dài một .
“Sao như ?”
“Còn thể là chuyện gì? Anh bồ nhí ở bên ngoài. Trái thành ý nhận , nghĩ trong nhà cờ đỏ ngã, bên ngoài cờ màu phấp phới. Không ngờ tới vợ bé cam lòng cả đời , ưỡn bụng tìm tới cửa. Được thôi, chị nhường vị trí còn ?”
Lưu Tú Hồng trợn mắt há miệng, cô nhớ tới cảnh tượng thấy ở bến tàu thuyền đánh cá mấy ngày , lập tức chuyện .
“Bến tàu thuyền đánh cá ? Vậy lẽ em nhầm , trong thị trấn thích lượn lờ trong chợ bên cạnh bến tàu, nhất là ngày lễ ngày tết. Em thấy hẳn là dẫn vợ bé chọn mua hàng tết?” Lưu Anh Hồng che giấu một chút nào.