Con gái út còn tính, đột nhiên chuyển đổi từ phận học sinh sang lớn, đầu óc cô vẫn còn đang lơ mơ, còn cần một thời gian để thích ứng. Dù mấy năm cô từng cho tiền mừng tuổi, vẫn còn là đứa bé mà, chắc chắn nghĩ tới đám cháu.
con thứ hai của bà là ý gì? Hàng năm đều cho, năm nay quên mất ? Đò là con do trai ruột mày để đấy!
Nếu thời cơ đúng, bà cụ Hứa thực sự mắng Hứa Quốc Khánh một trận. Cũng chính vì Hứa Quốc Khánh đệm lót, Hứa Thu Yến thành công tránh thoát một kiếp.
Thấy Hứa Thu Yến thở phào nhẹ nhõm một , Lưu Tú Hồng khẽ lắc đầu thở dài trong lòng. Cô em chồng trẻ tuổi hiểu chuyện, chỉ để ý tới cô mới chịu hành động của cô .
Giống như bà cụ Hứa, rõ ràng con trai con gái địa vị khác biệt lớn, đối với bà mà con gái ngu ngốc cũng , dù sớm muộn gì cũng gả ngoài, hơn nữa bà cũng ý định dựa con gái. Trái con trai quan trọng hơn, rõ ràng bà cũng định dựa dẫm, hiện giờ quan tâm cháu trai, tương lai chắc sẽ để ý tới như bà .
Cơm tất niên như vô cùng yên bình, thực sóng ngầm bắt đầu khởi động.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dựa theo tập tục nhất quán, hôm nay bọn họ sẽ đón giao thừa, nhưng thôn Tiểu Ngư nghèo, cho dù giàu nhất cũng mua TV, giống nhà họ Hàn, nhà họ Chu trái còn cái radio, bọn họ ngay cả thứ đều . Cộng thêm ngày hôm đều việc, đợi gần 7 giờ tối, mỗi đều tản .
Bà cụ Hứa bảo Hứa Quốc Khánh đưa ba con Lưu Tú Hồng về nhà, dặn dò buổi tối đón giao thừa, thì chằm chằm con gái nấu nước rửa mặt.
Lúc Hứa Quốc Khánh dám phản kháng, cho dù ngốc tới mấy, cũng cảm nhận hôm nay thực sự tức giận, vội vàng rụt đầu ôm cháu trai cả Hào Hào ngoài.
Mùa đông nên đường đêm làng chài dễ , Lưu Tú Hồng dẫn theo hai đứa bé chắc chắn tiện, bởi cô từ chối ý của chồng, mà ôm Kiệt Kiệt, theo chú em, chậm rãi về nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-126.html.]
Đợi tới cửa nhà, Hứa Quốc Khánh đặt Hào Hào xuống, khàn giọng một câu: “Chị dâu chị đừng để ý, đợi em kiếm tiền, nhất định sẽ bổ sung tiền mừng tuổi cho hai đứa bé.”
“Không cần, trách nhiệm của em cũng nhẹ.” Lưu Tú Hồng thực sự để chuyện ở trong lòng, phỏng đoán với tình tình của chồng cô, lẽ trong tháng giêng sẽ để dễ chịu, trái càng nhiều đồng tình.
“Chị dâu… Haizz.” Hứa Quốc Khánh than thở về.
Anh cũng cảm thấy ấm ức, từ nhỏ trai mạnh hơn nhiều lắm, cho dù là bộ óc diện mạo, hoặc là bản lĩnh bắt cá, quả nhiên là các mặt đều hơn chỉ một bậc. Anh thực sự tới ghen tị cỡ nào, chỉ quen việc đều theo lời cha và trai , nghĩ ngày nào đó cho dù cha mất sớm, trai vẫn thể chiếu cố cả đời. Tuyệt đối ngờ tới, cha mất một năm, trai cũng theo.
Trong thời gian hơn nửa năm kể từ khi trai mất, chỉ một từng với , nhanh chóng vực dậy, hiện giờ nhà họ Hứa chỉ thể dựa .
thì dễ mới khó, nếu là đội ngư nghiệp giải tán, còn thể biển bắt cá, từng tháng lấy tiền lương và phiếu lương thực cố định về nhà. vận may của kém như thế, trai mới mất, đội ngư nghiệp cũng giải tán theo.
Gánh vác gia đình …
Hứa Quốc Khánh cảm thấy, gánh vác gia đình, độ khó tuyệt đối nhỏ hơn chuyện em gái Hứa Thu Yến thi đại học.
Khiến càng khó chịu chính là, bên nhà họ Trương cũng tác yêu như con thiêu , rõ nhà tình huống gì, cố ý đưa vấn đề khiến khó xử. Trái đồng ý, nhưng thể đồng ý ?
Máy may , ngay cả con gà mái già đều lấy ! tháng giêng còn đến bên nhà bố vợ chúc tết…
Sầu thì sầu, mới hơn hai mươi cảm thấy nhân sinh cực khổ bao nhiêu, thể khiến buồn bực c.h.ế.t mất.