Hương nến và tiền giấy là bà cụ Hứa nhờ mua từ mấy tháng , cũng mua giấy nguyên bảo, còn đặc biệt mua nhiều cá ở vùng biển xa hai cha con nhà họ Hứa thích ăn từ chỗ hai lái chính xui xẻo.
Qua năm mới , nhà khác vô cùng náo nhiệt, bên nhà họ Hứa thì khó tránh khỏi mang theo chút sầu bi.
Đáng ăn mừng duy nhất chính là, ít nhất Lưu Tú Hồng và bà cụ Hứa xem như mỗi đều thông cảm cho , một cách chính xác hơn, hẳn là tìm một điểm cân bằng. Lưu Tú Hồng chú ý hai đứa con trai, bà cụ Hứa cũng đặc biệt để ý hai đứa cháu nội, cho dù là vì bọn nhỏ, cũng cần tiếp tục châm chọc oán hận lẫn .
Đang bàn bạc nấu cơm tất niên, chồng nàng dâu cũng mâu thuẫn gì, thẳng là hai kiêng ăn, về phương diện khác cũng đều ưu tiên suy xét khẩu vị của hai cha con nhà họ Hứa qua đời, trừ chuyện đó cũng đặc biệt nhiều món ăn Kiệt Kiệt thể ăn. Còn khẩu vị của hai bọn họ, nào cũng để ý.
Bên bàn bạc gần xong xuôi, bên Hứa Quốc Khánh run rẩy trở .
Không đợi bà cụ Hứa mở miệng mắng , chủ động : “Mẹ ơi, em vợ con , bảo con hai ngày đến thương lượng hôn , chính là… Thương lượng cho lễ hỏi.”
“Lễ hỏi sớm đưa ?” Bà cụ Hứa nhớ rõ ràng, lúc khi con trai Hứa Quốc Cường còn, trong đội đưa cho một khoản tiền bồi thường, bà lấy lễ hỏi, bây giờ đòi tiếp?
“Nói là đủ.”
“Mày thẳng, rốt cuộc bọn họ cái gì? Ban đầu là trong tháng chạp kết hôn, bọn họ trai mày xung mày, chuyển hôn sự tới tháng giêng. Bây giờ lấy cớ gì hả? Mày !”
“Không lấy cớ gì, ngày vẫn là ngày cũ, 18 tháng giêng gả tới. mà bọn họ máy may, hãng hồ điệp. Còn cái cho bọn họ, đảm bảo khi nàng dâu con gả tới sẽ cùng mang tới.” Hứa Quốc Khánh cúi đầu dám , giọng càng lúc càng nhỏ: “Nếu như máy may, cô lấy chồng.”
“Được lắm, bảo cô trả tiền lễ hỏi đây.”
“Mẹ!” Hứa Quốc Khánh nhăn mặt, bất đắc dĩ : “Cô vốn định đầu xuân sẽ xuôi nam việc, nhưng nghĩ …”
“Đừng nghĩ, cứ như . Dưa hái xanh ngọt, tao phá hủy tiền đồ của , bảo cô đầu xuôi xuôi nam việc thì hơn. mà nhớ rõ, trả tiền lễ hỏi cho tao, ai bảo bọn họ hủy hôn , chuyện tao sai. Nếu cô trả, tao sẽ báo với bên cán bộ công xã, nhất định đòi lẽ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-123.html.]
Bà cụ Hứa năng đầy khí phách, khiến chút nghi ngờ đến lúc đó bà nhất định sẽ như .
Sau khi những lời xong, bà nhà bếp, chỉ một lát truyền tới âm thanh băm thịt, khiến sợ hãi.
Thấy chồng bắt đầu bận rộn, đương nhiên là Lưu Tú Hồng khả năng nhàn rỗi, cô đóng cửa sân , phòng ngừa Kiệt Kiệt còn nhỏ tuổi lén ngoài. Lại cầm một cái ghế, dỗ Kiệt Kiệt ở cửa nhà bếp, bên ấm áp như , hơn nữa trong phòng còn thơm, lẽ bé sẽ yên.
Sau khi sắp xếp cho con trai xong, cô cũng bận rộn theo, từ đầu tới cuối chuyện với chú em.
Hứa Quốc Khánh trong sân ngây một lát, lẽ hi vọng, ủ rũ cúi đầu nhà chính, thấy em gái bên cạnh bàn ăn lau nước mắt, buồn bực : “Em tới bếp giúp đỡ , trốn ở đây cái gì? Mẹ mắng em ?”
Cả nhà , thể khiến em gái như ngoại trừ ruột thì còn ai khác.
“Anh hai , năm trường kỹ thuật trong thị trấn sẽ thành trường đại học.”
Hứa Quốc Khánh ngẩng đầu về phía xà nhà, những lời của em gái văn hóa, học cấp 2 còn xong nên hiểu: “Thị trấn trường kỹ thuật ? Đều là trường học còn tăng cấp thế nào?”
“Vốn là trường trung cấp! Sau thành trường đại học!” Hứa Thu Yến nổi giận hét lên một câu.
“Ồ… Hóa là như , liên quan gì tới em?” Nghe thấy thế, Hứa Quốc Khánh càng buồn bực.
Một lát , Hứa Thu Yến từ nhà chính chạy trở về phòng .
Vân Mộng Hạ Vũ
…
Ăn tạm cơm trưa xong, mãi đến nửa buổi chiều, cuối cùng Lưu Tú Hồng cũng rõ ngọn nguồn chuyện.