Thực tiết lộ tin tức xác thực, chỉ trong nhà đội viên ngư nghiệp nào đó đột nhiên hào phóng ít, thể là thuyền nhà khác lén bán cá trực tiếp đổi tiền.
Thử nghĩ mà xem, nếu đổi phiếu, chắc chắn sẽ tính đầu tất cả đội ngư nghiệp, nếu bán hơn phân nửa cá đổi thành tiền mặt, khi trở về chỉ cần lấy cớ thu hoạch nhiều lắm, loại chuyện đây từng xảy . Còn đáng tin , dù chỉ cần khẩu cung của cả thuyền nhất trí, cho dù bạn hoài nghi cỡ nào, cũng chứng cứ.
Loại chuyện bí mật , một khi miệng, nhất định sẽ che giấu .
Mới đầu Lưu Tú Hồng chuyện , vẫn là cô đưa đồ cho chồng, mới chồng .
Bà cụ Hứa căm giận bất bình, cho dù việc liên quan tới , bà cũng cảm thấy loại hành động quá đáng, như đang đào chân tường của xã hội chủ nghĩa ? Lưu Tú Hồng ý khác, nhịn hỏi: “Dựa theo cách như , đợi đầu xuân năm , chẳng nào tới đó ư? Vậy …”
“Có ý gì? Cô là , trễ sẽ gì ?” Bà cụ Hứa cúi đầu suy nghĩ một lát, chậm rãi nghĩ chuyện phía , lập tức kinh hãi tới mức đầu chảy đầy mồ hôi lạnh: “Không chứ? Trước mắt là mùa đông, bán thể kéo trở về đông lạnh chậm rãi bán, nếu là mùa hạ bán , sẽ uổng phí biển một chuyến ?”
“Chỉ sợ chỉ uổng phí.”
Lưu Tú Hồng cẩn thận nghĩ một lát, con thuyền cần bảo dưỡng định kỳ, còn các loại máy móc thiết thuyền… Không xảy va chạm thì , tất cách một thời gian kiểm tra máy móc, nên bôi dầu bôi dầu, nên linh kiện thì nhanh chóng . Những thứ cũng cần tiền, lúc trong đội ngư nghiệp kiểm tra bình thường hàng ngày thu tiền, chỉ sửa nặng mới tính, chắc chắn như nữa.
Lưới đánh cá cũng như , giống bọn họ ở gần biển còn đỡ, bên cá vì thường xuyên vớt, rộng lắm. Cho dù đụng bầy cá liều mạng vùng vẫy, lẽ cũng chỉ rách một vết nhỏ. những thuyền xa biển thì khác, thường xuyên biển một chuyến, lưới đánh cá rách thấy rõ hình dạng ban đầu, cho dù thể vá , cũng cần dây ni lông, nếu thể vá, mới, chi phí càng nhiều hơn.
Trước đây, mỗi tháng bên công xã đều đưa dây ni lông tới, sửa lưới dệt lưới cũng do con gái trong đội , bộ dựa theo công điểm mà tính, cần bỏ một đồng. đều là mỗi tự quản, chỉ sợ những thứ đều tính trong chi phí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-119.html.]
Thoạt giống như là tiền boa, nhưng từng khoản cộng sẽ là một con lớn. Càng khỏi còn phí tổn dầu diesel, đây đều tính giá vốn, nhưng thì ? Người nào kiếm một đồng còn giúp bạn kéo đến cửa nhà cho bạn dùng?
Lưu Tú Hồng suy nghĩ rõ ràng, tính từng loại phí tổn cho bà cụ Hứa , thành công khiến bà cụ Hứa vốn hoảng sợ nhẹ càng lúc càng hoảng sợ hơn.
“Chuyện cần tiền, chuyện cũng cần tiền, sống thế nào đây? Nhỡ chúng chậm, bán cho thuyền đông lạnh của quốc gia, chỉ thể kéo cá trở về bán cho trong đội chúng ? Mùa đông còn đỡ, mùa hè thì ?”
“Con cảm thấy, cho dù là mùa đông cũng khó .” Lưu Tú Hồng đồng ý với cách : “Lần thực bán là giá thấp, nếu cứ bán theo giá tiền , nhiều lợi nhuận, e rằng ngay cả tiền dầu diesel cũng kiếm .”
“Vậy thì bán đắt hơn một chút.”
“Trước mắt là đội chúng dẫn đầu, cá mới cướp đoạt tới tay. Nếu từng nhà đều như , còn thể bán ? Càng đừng bán đắt một chút, khác con , dù nếu bán đắt giống y như trong thị trấn, con thà rằng ăn cũng sẽ mua.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà cụ Hứa nên gì.
, nếu sắp tới tết, giá bán cũng thực sự rẻ, nào sẽ mua? Ăn gì mà là ăn? Cần gì bỏ đống tiền lớn để mua?
Không thể tất cả đều nghĩ như Lưu Tú Hồng, vấn đề ở chỗ đầu năm nay đa vẫn tiết kiệm. Thỉnh thoảng nếm cái mới thì gì, khách hàng lâu dài thì càng đừng nghĩ tới.
Cho dù là cá ở bên biển xa, to hơn nữa, mùi vị cũng càng hơn, chỉ cần giá cả đắt, sẽ trực tiếp mất lượng lớn khách hàng.