Rất nhanh, Chu Đại Quân tới đây: “Con thuyền của chúng là con thuyền nhận thầu cá nhân đầu tiên, với chủ quản, còn hai chiếc thuyền hẳn là hai ngày .”
“Sau đó thì ? Đối phương như thế nào?”
“Nói là , còn thể gì? Bọn họ sẽ lôi kéo tình cảm với chúng .”
Thuyền đông lạnh là ăn cơm quốc gia, đáng tin hơn đội ngư nghiệp nhiều lắm, chỉ sợ qua 10 năm đều chắc sẽ giải tán. Cho nên bọn họ việc, cũng tiếp nhận lái chính lôi kéo quen, dù gặp mặt là tổng lượng chủng loại cá, giao tình khác thì vẫn luôn .
Cứ như , Hàn Viễn Chinh thấy bên Chu Đại Quân cũng hỏi nguyên nhân vì , đành bảo vận chuyển cá xuống .
Phải rằng, cho dù định đông lạnh cá gì khác, cũng đặt ở đất trống, nếu để trong khoang chứa cá tôm, cho dù là mùa đông khắc nghiệt cũng sẽ biến vị.
Những lập tức bắt đầu việc, hai lái chính chỉ dựa đám chắc chắn nổi, vội vàng cao giọng gọi đội viên khác giúp đỡ, cho phép đến lúc đó phân cá theo giúp, trong lúc trái ít tới giúp đỡ.
Hàn Viễn Chinh cũng tới giúp, dặn dò Hàn Viễn Dương chia đồ ở thuyền, giúp Lưu Tú Hồng cầm về nhà, khi xong việc thì cần bến tàu, lập tức về nhà giúp việc.
Lời của trai ruột vẫn , ai bảo vị chỉ là trai ruột, còn là trai thường xuyên động kinh? Hàn Viễn Dương chấp nhận phận chia cá, còn đưa cho Lưu Tú Hồng hơn phân nửa miếng đậu hũ giữa trưa dùng.
“Dù em cầm về nhà cũng em mắng, chị lấy về nấu canh cho hai đứa bé .”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-118.html.]
Có Hàn Viễn Dương khẳng khái giúp đỡ, buổi tối Lưu Tú Hồng nấu canh cá đậu hũ cho hai đứa bé.
Hào Hào còn đỡ, răng miệng của bé , hơn nữa bao giờ kiêng ăn, ăn cơm vô cùng hăng say. Vì Kiệt Kiệt còn nhỏ tuổi, nhiều đồ ăn đều ăn , bởi chỉ ăn đậu hũ mềm dẻo, cùng với nước canh trộn cơm.
Sau khi giải quyết xong bữa cơm tối, Lưu Tú Hồng sắp xếp đơn giản đồ một chút, bởi vì là chạng vạng, rảnh rỗi đều đang giúp hai chiếc thuyền đánh cá dỡ hàng, hong khô, chồng cô cũng ở trong đó, cho nên những thứ mua ở chợ lúc kịp đưa cho chồng. May mà chuyện vốn chuyện khẩn cấp gì, qua hai ngày rảnh đưa cũng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Mùa đông ngày ngắn, đợi ăn uống no đủ thu dọn một lát, Lưu Tú Hồng dẫn theo hai đứa bé giấc ngủ, dù kế tiếp biển, nhiều thời gian chuẩn đồ tết.
Đừng bên thôn Tiểu Ngư thiếu thốn vật tư, biện pháp dọn dẹp nhà sắm tết như thành phố. cho dù thế nào đều là qua năm mới, nên chuẩn vẫn cần chuẩn .
Đương nhiên là hải sản thì khỏi , Lưu Tú Hồng còn xong lạp xưởng, còn thể phơi khô đêm 30 , thì xem vận may. Trừ chuyện đó , cô còn nhào bộ băm nhân bánh sủi cảo, chuẩn thêm một ít cá viên…
Trong lúc , cô còn tới nhà hai lái chính xui xẻo, dùng giá rẻ mua ít cá. Chuyện tiền chỗ để tiêu, mà là bầy cá ở vùng biển gần khác với biển xa, đây khi Hứa Quốc Cường xảy chuyện, nhà cô luôn ăn cá ở vùng biển xa, Kiệt Kiệt còn đỡ, cô và Hào Hào càng quen khẩu vị đó. Nếu là ngày bình thường, cơ hội còn tính, nhưng đây đúng lúc gặp , còn sắp tới cuối năm, mua nhiều một chút cũng .
Không riêng gì Lưu Tú Hồng, khác trong đội cũng lục tục mua ít, bao gồm bà cụ Hứa, còn bên đội nông nghiệp càng nhiều hơn, ai bảo đây là cơ hội hiếm ?
Thậm chí khi rời còn lan truyền ngoài, đội sản xuất gần đó cũng tới, dù cho dù nơi khác nhận thầu thuyền cá nhân, chắc chắn cũng kịp vùng biển xa. Qua năm mới, nào bàn cơm trong nhà thêm hai ba món ăn? Dù đắt.
Ừm, cuối cùng mới là trọng điểm.
Cũng vì nhiều lui tới, kìm nén , lặng lẽ tiết lộ một tin tức.
Hóa bình thường mà thuyền đông lạnh của quốc gia mang đủ tiền. Đương nhiên khả năng tính chuẩn xác như , nhưng cũng dựa theo lượng giao dịch đây, tính đại khái lượng tiền mặt cần bỏ . Nếu mấy con thuyền đều là mùa thu hoạch lớn, cũng khả năng gặp tình huống đủ tiền, nhưng sự thật như , thu hoạch của bọn họ bình thường. Vậy thì ý vị sâu xa đây.