“ , khi Quốc Cường rời , cái nhà thực sự…” Lưu Tú Hồng thở dài một : “Cha chồng mất cũng sắp hai năm, Quốc Cường cũng mất hơn nửa năm, trong nhà thực sự chút chịu nổi. đội ngư nghiệp sắp giải tán, nếu trong nhà thực sự thu nhập, sốt ruột ? Mẹ chồng thực sự biện pháp.”
Chuyện đội ngư nghiệp giải tán quá đột ngột, nếu là đội khác trái đỡ hơn một chút, nhưng đội ngư nghiệp Đông Hải vì công trạng bao năm qua vẫn luôn là một hai, trực tiếp lựa chọn thành mẫu.
Ưu đãi chắc chắn là , cho dù là vì mở rộng chế độ cá nhân nhận thầu, phía cũng tất cho đám mở đường như bọn họ chút chỗ , rõ ràng nhất chính là chính sách nghiêng về ưu đãi cao.
đến chỗ hỏng càng rõ ràng hơn, đó chính là đối với một quen theo phía , khác gì trời sập.
Trước đây chỉ cần trong đội phân chia công việc, lên con thuyền lên con thuyền , khi nào thì lái thuyền khi nào lái thuyền , còn bắt cá xong thì bán cho nào, từng tháng lĩnh tiền lương và phiếu lương thực, cuối năm còn chia hoa hồng…
Bớt nhiều việc, chỉ cần vùi đầu việc, chuyện khác cần suy nghĩ.
Đáng tiếc cuộc sống thoải mái như nhất định một trở , con đường kế tiếp cần tự bọn họ . Người thông minh cuộc sống sẽ càng hơn đây, những chủ kiến, chỉ sợ sớm muộn gì cũng hỏng bét.
Thấy Hàn Viễn Chinh xong lời , rơi trong trầm mặc, Lưu Tú Hồng chần chừ một lát, cuối cùng những lời suy nghĩ lâu: “Thực giống như chú em , ở trong đội hẳn là tính ít? Không phía nghĩa tới, những như bọn họ gì ?”
Hàn Viễn Chinh gật đầu: “Nghĩ tới, nghĩ tới. một việc khó mà , thể ép buộc thuyền đánh cá nhận thầu tiếp nhận những ngư dân kỹ thuật việc thì qua loa đúng ? Khó lắm! Cho dù ép buộc, các lái chính cũng thể nghĩ biện pháp ứng phó, hơn nữa ngay từ đầu chắc chắn sẽ như , sẽ bật .”
Muốn thuyền đánh cá thầu khoán tự giải quyết dầu diesel, phí sửa chữa thuyền, ăn uống, bán cá, phát tiền lương… Những thứ quá, nếu còn ép bọn họ tiếp nhận một bọn họ ý, rốt cuộc chính sách thi hành , chỉ sợ thành ẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-115.html.]
Theo ước tính của Hàn Viễn Chinh, nếu qua ba đến năm năm nữa, đợi chuyện dàn xếp xong xuôi, trái thể dùng các ưu đãi chính sách khác dụ dỗ lái chính nhượng bộ. Ví dụ như giải quyết bao nhiêu chèo thuyền, cho các loại trợ cấp nhất định, những chuyện đều thể thương lượng, nhưng mà chắc chắn thể như thế khi mới thi hành chính sách.
Nói thẳng là, sự kiện gì mới triển khai trái bạn cho thấy ưu đãi, ưu đãi, nhưng một đống trách nhiệm, nào sẽ với bạn?
“Nếu như tên nhóc Hứa Quốc Khánh giống em trai thích khua môi múa mép trái tồi, cùng lắm để chạy theo buôn cá. Buôn bán cần công phu mồm mép nhất, cũng sắc mặt , chỉ điều buôn bán cần tiền nhất. mà… Thôi, lái thuyền.”
Cuối cùng Hàn Viễn Chinh hết lời, và Hứa Quốc Cường qua đời , nhưng giao tình gì với Hứa Quốc Khánh.
Thứ nhất, tuổi của hai chênh lệch lớn đến hàng năm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thứ hai, Hứa Quốc Khánh đúng là vẻ tẻ nhạt. Bình thường mà , tân thủ gia nhập đội ngư nghiệp, chắc chắn tạo quan hệ với đại đội trưởng. thì , dù cần việc thì nghỉ ngơi, việc khác sẽ hờ hững.
Thực loại tình huống hiện giờ của nhà họ Hứa, ông cụ Hứa còn, Hứa Quốc Cường cũng mất, là đàn ông trưởng thành duy nhất trong nhà, thế nào Hứa Quốc Khánh cũng nên trụ cột của gia đình. mà tình hình mắt, khó đây.
…
Không lâu , thuyền nhanh chóng rời khỏi bến tàu, nhưng Lưu Tú Hồng lập tức tiến khoang thuyền, mà vẻ mặt ngạc nhiên về phía bến tàu chậm rãi cách xa.
Đợi Hàn Viễn Dương thu dọn xong bộ, thấy cô vẫn ở boong tàu ngẩn , kinh ngạc hỏi: “Chị dâu chị thế? Rơi mất thứ gì ? Hay gì quan trọng quên mua hả?”
Lúc Lưu Tú Hồng mới lấy tinh thần, nhưng mà ánh mắt vẫn bên bến tàu, giọng chắc chắn: “… Hình như thấy rể .”