Ta Dẫn Theo Ba Nhóc Con Mưu Sinh Làm Giàu - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-08-27 22:46:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ra biển đánh cá quan trọng nhất chắc chắn là kỹ thuật, nhưng chuyện đôi khi khó thể nắm bắt, trong tình huống kỹ thuật ngang , thắng lợi trở về, cũng mệt sống mệt c.h.ế.t vất vả kiếm tiền. Chỉ thể , thế giới vốn công bằng, một sinh mang theo may mắn, một liều sống liều c.h.ế.t bụng cũng căng tròn.

“Lát nữa để cô , cô vung lưới ở , chúng sẽ vung chỗ đó.” Cho tới bây giờ Hàn Viễn Chinh vẫn luôn trông cậy Lưu Tú Hồng thể luyện kỹ thuật bắt cá, theo ý khác lắm là , ứng xử mà, vốn là đối với nghiêm khắc đối với khác thì khoan dung.

Ồ, chuyện bao gồm em trai ngu ngốc của Hàn Viễn Dương.

Nghĩ như Hàn Viễn Dương đúng là thảm, cha là lão ngư dân nổi tiếng, đáng tiếc cha mất quá sớm, chỉ kịp đổi thành trai dạy dỗ, căn bản biện pháp dạy chuyện nhỏ nhặt. Anh trai ruột đối với thực sự tệ, chính là theo đuổi giáo dục bằng gậy, còn càng thiết càng nhẫn tâm, trái đối với mới trong đội, khoan dung thừa, dáng vẻ của đội trưởng .

Đương nhiên, bởi cũng khác rõ ràng. Thực Hàn Viễn Dương lớn hơn Hứa Quốc Khánh hai tuổi, nhưng trình độ của hai … Chuyện là thế , Hàn Viễn Dương lên thuyền mới một năm, trình độ vượt qua Hứa Quốc Khánh hiện giờ.

Hai trai, chênh lệch trình độ thực sự lớn như , bất đắc dĩ Hứa Quốc Cường là tính tình mềm mỏng, đối với em trai em gái giống như mưa thuận gió hòa, cho dù em trai em gái cố ý lười biếng, cùng lắm là giúp. Đừng là mắng chửi, ngay cả đều .

Trái ngược , Hàn Viễn Chinh trai giống như gió táp mưa rào, giống y như bão siêu mạnh.

Đợi thu dọn xong boong tàu Hàn Viễn Dương tới đây , cừ thật, bình thường trai chuyện phát âm hưởng, nhưng dạy khác gì dạy cháu trai, mà đang ôn tồn dạy Lưu Tú Hồng.

Càng đáng giận nhất chính là, định cắt ngang bọn họ, thì thấy Lưu Tú Hồng bất chợt xoay , chào một tiếng: “Đi, chúng tung một lưới.”

Hàn Viễn Dương: ???

Em mới thu dọn boong tàu sạch sẽ, hai thực sự kết bè để lăn qua lăn em đấy chứ?

Đáng tiếc là con hàng nhút nhát, cho dù trong bụng đầy bất mãn, nhưng vẫn chuyển hóa bất mãn ở sâu trong lòng thành chua xót, ấm ức theo tới boong tàu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-109.html.]

Lưu Tú Hồng dụng cụ gian lận thật, nhưng kỹ thuật tung lưới của cô . Một , càng nhiều vận may, mà cô học bản lĩnh. Cũng vì thứ hai tung lưới thành công, đương nhiên khả năng ném ngoài, mà trực tiếp thể ném lưới biển.

“Em sư phụ đúng là kém cỏi.” Hàn Viễn Chinh khỏi khoang điều khiển, chuẩn tay cùng thu lưới lạnh lùng : “Chẳng trách lão Chu cho em dạy đồ .”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hàn Viễn Dương tức điên lên, năm đó học giỏi, là sư phụ thiếu chút nữa trai phun c.h.ế.t . Trước mắt đổi thành sư phụ, Lưu Tú Hồng tung lưới hai thành công, vung ? Thì chuyện chia cho , sai đều là của .

May mắn thứ ba Lưu Tú Hồng vung thành công, còn một đầy lưới.

Lần Hàn Viễn Dương vui sướng: “Nhìn xem, đồ của em lợi hại ?”

“Anh nhớ rõ, dạy cô ?” Nói một cách chính xác, là Hàn Viễn Chinh bảo em trai dạy Lưu Tú Hồng, nhưng lúc em trai còn hồn, bắt đầu dạy từ , nên Hàn Viễn Chinh tự trận.

vấn đề là…

“Không , đổi cách liên tục như ? Rốt cuộc chị là đồ của em, là đồ của ?”

“Đồ của em, nhưng em sư phụ đúng là xứng với chức.”

“Được, lợi hại nhất. Anh xem em xui xẻo như , gặp trai thích tổn hại em trai như ?”

“Sao xui xẻo như , gặp em trai ngu ngốc như em?”

Hai em oán hận lẫn , đồng thời cũng trở ngại việc bọn họ thu lưới, lập tức là một lưới cá như , rõ ràng thứ hai nhiều như đầu tiên. mà vung mấy xong, khoang chứa cá tôm đầy 90%.

Trong tình huống thông thường, khoang chứa tôm cá sẽ đầy 100%, sẽ để chừa chút gian. Cho nên dựa theo tình hình mắt, thể thẳng tới thị trấn bán cho thương nhân mua cá. Nhanh một chút thể giữa trưa trở về, buổi chiều tung mấy lưới, thu hoạch cá đường trở về, thì thể chia đều mỗi mang về nhà.

Loading...