Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 896
Cập nhật lúc: 2024-06-17 21:38:38
Lượt xem: 53
Kha Mỹ Linh nhìn lướt qua từng trang, bên trên đều có dán ảnh thẻ gần đây nhất của bọn họ.
Cô hơi híp mắt lại, xem kỹ phần thông tin gia đình, ngày sinh, nơi ở,… sau đó lấy bút ra đánh dấu vài trên quyển sổ.
"Tấn Nguyên, phiền cậu giúp tôi liên lạc với những đồng chí này, hy vọng họ có thể đến đây sớm nhất có thể. Tôi sẽ trả tiền vé xe khứ hồi và sắp xếp chỗ ở cho họ." Kha Mỹ Linh xem rất nhanh, đánh dấu xong thì đưa cho Phương Tấn Nguyên.
"Được chị dâu, em sẽ nhanh chóng thu xếp." Phương Tấn Nguyên đáp lại, nói thêm vài lời rồi rời đi thông báo cho mọi người.
Kha Mỹ Linh đã khoanh tròn tổng cộng hai mươi bốn người trong số một trăm người.
Trước đây cô tu luyện Phù Y, cũng đã nghiên cứu huyền học một thời gian.
Kha Mỹ Linh không muốn lãng phí thời gian sức lực, nên đã chọn đi đường tắt. Cô bói cho những người này một quẻ, chọn ra hai mươi bốn người phù hợp nhất, đợi đến khi gặp được người thật thì mới đưa ra quyết định.
Hầu hết các trường học tốt nhất đều tập trung ở thủ đô, nhiều chuyên gia có uy tín trong nhiều lĩnh vực cũng đang làm việc ở thủ đô. Nơi đây quy tụ rất nhiều nhân tài, thu hút nhiều người có năng lực hơn.
Phần lớn những người mà Kha Mỹ Linh chọn đều ở thủ đô, vậy nên sau khi nhận được tin tức, họ đã nhanh chóng chạy đến.
Nếu có khả năng thu nhận học trò, mọi người cho rằng người đó nhất định phải có năng lực thực sự. Có câu nói ba người cùng đi, chắc chắn sẽ có một người làm thầy. Dù người này giỏi về phương diện nào, bọn họ cũng muốn học hỏi.
Dù sao đến xem một lần cũng không mất mát gì.
Rất nhiều người tới đây với suy nghĩ này, nhưng khi bọn họ nhiệt tình chạy tới, nhìn thấy Kha Mỹ Linh xinh đẹp trẻ trung, lập tức đều sửng sốt. Họ còn tưởng cô là trợ lý hay bác sĩ thực tập, hoặc là người thân của người nhận học trò.
Giờ hẹn là mười giờ sáng, địa điểm là ngay cổng trường đại học người cao tuổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-896.html.]
Kha Mỹ Linh thấy người đến chỉ cười gật đầu. Cô nhìn đồng hồ, lặng lẽ đếm số người, kiên nhẫn đợi đến mười giờ đúng, vậy mà mọi người đều đến rất đúng giờ!
Cô hài lòng vỗ tay nói: "Mọi người tập hợp lại, xếp thành hai hàng đi theo tôi."
Mọi người vội vàng xếp thành hai hàng, họ càng cho rằng Kha Mỹ Linh không phải là người mình phải nhận làm thầy. Ai lại đích thân đến đón như vậy? Có khi nào là đàn chị của họ?
Khi đi ngang qua cổng, ông cụ bảo vệ cười gật đầu với Kha Mỹ Linh: "Cô giáo Tiểu Kha đến đó à, lâu rồi không thấy cô đến đây, mọi người đều nhắc cô đấy."
Kha Mỹ Linh cười nói: "Gần đây thời tiết nóng bức, mọi người không đến thường xuyên, cháu cũng lười biếng một chút. Thực sự vất vả cho ông rồi, sau này cháu sẽ xin một chiếc quạt điện cho ông."
Ông cụ vui vẻ phe phẩy chiếc quạt: "Không cần, không cần, thứ này dùng rất tốt."
Mặc dù những người phía sau cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn đi theo Kha Mỹ Linh suốt quãng đường đến phòng họp nhỏ ở tầng một, sau đó ngồi thành vòng tròn xung quanh bàn.
Họ ngồi xuống, tất cả không hẹn mà lấy giấy bút ra khỏi túi.
Kha Mỹ Linh cười, cũng lấy ra phần của mình, kèm theo một xấp thông tin của mọi người.
Cô không ngẩng đầu lên nói: "Bắt đầu từ người bên cạnh tôi, mọi người sẽ lần lượt giới thiệu họ tên, tuổi tác, quê quán, trình độ học vấn, có sở trường gì, muốn phát triển ở lĩnh vực nào. Nghĩ cái gì thì nói cái đó, để tôi có thể hiểu sâu hơn về lý lịch của mọi người."
Mọi người kinh ngạc nhìn nhau, nhưng họ cũng không hỏi nhiều, mà thành thật trả lời từng câu hỏi một.
Kha Mỹ Linh liếc nhìn từng người, sau đó đánh dấu chi tiết vào lý lịch của họ.
Mỗi người trong số họ thực sự là tài năng hiếm có như Phương Tấn Nguyên đã nói. Tuổi tác không được xem là quá cao, người lớn nhất cũng mới tốt nghiệp đại học hai năm. Có người là nghiên cứu sinh, có người là sinh viên đại học, có người là học sinh cấp ba có thành tích vượt trội!