Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 894
Cập nhật lúc: 2024-06-17 21:38:05
Lượt xem: 48
“Ví dụ như bà nội đang có mười nghìn trong tay, muốn đến thủ đô để tham quan, nhưng bà không biết gì về nó cả. Nếu có người nói bà đưa cho họ một trăm đồng, họ sẽ tiếp đón bà trong năm ngày, bao ăn ở, vé cổng và vé xe, đưa bà đến những địa điểm không thể bỏ qua. Khi đến nơi, họ sẽ giải thích cho bà biết về nguồn gốc, nhân vật và nhiều câu chuyện bên lề của nơi đó, bà có muốn trả tiền không?"
Bà cụ không ngần ngại gật đầu: "Muốn chứ, chắc chắn là muốn rồi. Bà có hẳn mười nghìn mà, một trăm đồng thì có nhằm nhò gì. Một trăm đồng đã được lo hết tất cả, sao bà phải vất vả tự tìm chỗ ăn chỗ ở cho mình?"
Kha Mỹ Linh cười nhún vai: "Nhìn xem, những người ở tuổi như bà còn chấp nhận, vậy thì những người trẻ như chúng cháu còn có thể đón nhận nhiều hơn.
Mặc dù đã có một số người bắt đầu làm về lĩnh vực này, nhưng chúng cháu khẳng định mình có thể làm hài lòng du khách hơn những người khác. Hơn nữa, thủ đô là một thành phố lớn, có nhiều khách du lịch đến tham quan, ngành này có triển vọng phát triển rất lớn, cũng không cần tốn quá nhiều chi phí."
Những lời này khiến bà cụ rất phấn khích, không khỏi vuốt vuốt mái tóc đen, cùng với các nếp nhăn trên khuôn mặt đã mờ đi rất nhiều nhờ vào việc điều dưỡng. Nếu không tự nói ra số tuổi, mọi người sẽ nghĩ bà ấy chỉ mới ngoài bốn mươi.
"Bảo Nhi, cháu nhìn bà nội có được không? Bà nội có thể làm việc cho cháu, kiếm chút tiền tiêu vặt không?"
Lúc này, ông cụ cũng ho khan nói: "Linh Bảo Nhi, ông nội ở nhà cũng rảnh rỗi không có việc gì làm, ông có thể giúp cháu làm việc vặt."
Kha Mỹ Linh cười gật đầu. Cô có thể hiểu được tâm lý của những người lớn tuổi rảnh rỗi, muốn kiếm thêm tiền tiêu vặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-894.html.]
"Đương nhiên là được rồi, hiện tại hai người đều nói tiếng phổ thông rất tốt, cũng đã thoát nạn mù chữ. Hôm nào đó cháu sẽ tìm cho ông bà mấy cuốn băng, nghe người ta giới thiệu các địa danh ở thủ đô, sau đó dẫn hai người đi dạo vài vòng, cầm thêm một cuốn sổ nhỏ, đảm bảo ông bà có thể trở thành hướng dẫn viên du lịch đạt chuẩn!"
Hai ông bà vô cùng phấn khích. So với việc trông coi cửa hàng tạp hóa, nhìn từng đồng từng cắc rơi vào túi, thì họ thích dẫn một nhóm người già trẻ đi dạo khắp nơi hơn.
Kha Mỹ Linh tiếp tục nói với họ: "Khi nào viện dưỡng lão xây xong, cháu sẽ giúp ông bà chia nhóm đưa bọn họ đi tham quan. Phải rồi, đợi đến khi ông bà kiếm được tiền, ông bà có thể gửi vé tàu về quê cho anh chị em bạn bè của mình, bảo họ lên thủ đô đi chơi cùng nhau.
Sau khi mở công ty du lịch được mở ra, chắc chắn chỗ ăn, chỗ ở và vé vào cổng sẽ rất rẻ, có thể giúp mọi người ăn chơi thoải mái."
Hai ông bà cụ rưng rưng nước mắt. Bọn họ trông thì còn trẻ, nhưng không biết mình còn sống được bao nhiêu năm nữa.
Khi theo con cháu đến thủ đô, họ còn nghĩ về già cũng khó quay lại được, có muốn khoe khoang cũng không có ai để nói. Nếu như ở trong thôn, chắc chắn bọn họ có thể ngồi nói chuyện ba ngày ba đêm dưới gốc cây lớn ở cổng thôn.
Giờ thì tốt rồi, đợi đến khi công ty du lịch mở cửa, bọn họ có thể mời bạn bè cũ tới, điều này thực sự khiến bọn họ vui vẻ mãi không thôi.
Sau khi trêu ghẹo hai ông bà cụ, Kha Mỹ Linh không chỉ nói đùa, mà còn bắt đầu chú ý đến tiến độ của viện dưỡng lão, đồng thời nhờ công ty trung gian tìm cho cô vài học trò có độ tuổi thích hợp, tính cách và năng lực tốt. Ngoài ra, những lúc Ứng Yến rảnh rỗi, hai vợ chồng sẽ lái xe chở con cái đi khắp nơi để tham quan các địa danh, chuẩn bị khai trương công ty du lịch.
Kha Mỹ Linh rất bận rộn. Cô đã xuất hiện trên truyền hình và đài phát thanh được một thời gian, đồng thời đã biến các chương trình của mình thành một chuỗi chương trình độc quyền.