Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 883
Cập nhật lúc: 2024-06-17 21:34:40
Lượt xem: 62
Người nhà họ Lăng rất nhiều, không thể so với người có trụ trời chống đỡ như nhà họ Triệu, từ khi ông cụ Lăng qua đời, gia tộc chia năm xẻ bảy, có việc làm đã tốt, sao còn được chọn lựa?
Hầu hết bọn họ đều ở lại trong đại viện với hy vọng có thêm nhiều mối quan hệ, tranh thủ công việc dễ dàng hơn.
Dù ở phòng khách cũng phải đặt vài chiếc giường có màn trang trí sau đó dùng tủ quần áo che lại, có vẻ cực kỳ chật hẹp.
Khi một nhóm ông bà cụ đến gõ cửa, lúc này cả phòng nằm hoặc ngồi nhưng không một ai ra mở cửa, bị thúc giục mới gân cổ lên kêu: “Dì Lục ra mở cửa…”
Dì Lục vừa phục vụ bữa tối cho một đại gia đình xong, đang rửa bát trong bếp, nghe vậy thì bất lực đi ra, thấy mọi người đều đang bận việc riêng, vội vàng mở cửa.
"Tiểu Lục, ở đây không có chuyện gì, cô đi làm việc trước đi." Một bà cụ đi vào nói với bảo mẫu Lục, sau đó quay người nhìn một vòng, lúc người nhà họ Lăng đang mịt mù, bà cụ hét lên: "Chị gái nhà họ Lăng có nhà không?"
Bà cụ Lăng thích ngả đầu một lúc sau khi ăn. Nhà họ Lăng luôn ăn muộn, thậm chí muộn hơn nhiều giờ so với những gia đình khác.
Tuổi bà ta đã lớn, thiếu tinh thần, lúc này bị người ta gọi đến đau đầu.
Nhưng bà cụ Lăng vẫn đứng dậy, mặc quần áo đơn giản, chải tóc lại rồi bước ra ngoài, khi nhìn thấy một nhóm nhân vật quan trọng trong đại viện, mí mắt bà ta giật giật.
Lại thấy bọn tiểu bối ngu dốt không có mắt nhìn còn đọc báo, ăn hoa quả, xem tivi, nghe nhạc, tức giận nói: “Đều đứng dậy, không thấy khách đến sao? Không chiêu đãi khách thì mau về phòng đi, đỡ ngứa mắt!”
Nói xong, bà ta bất đắc dĩ nhìn ông cụ Triệu và những người khác: “Ôi, bọn trẻ ở nhà dù lớn đến mấy cũng đều không hiểu chuyện, làm gì cũng phải sai bảo, thật sự khiến người ta tức phát điên.”
Người nhà họ Lăng lười biếng không vui đứng dậy, cũng không chào hỏi khách khứa đã trở về phòng.
Ông cụ Triệu và những người khác không khỏi cau mày lắc đầu, đám con cháu như vậy, sau này khó mà có tiền đồ sáng lạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-883.html.]
Bà cụ Lăng đã quen rồi, gọi bảo mẫu mang nước và hoa quả đến đãi khách.
Ông cụ Triệu xua tay nói: "Chúng tôi không ngồi đâu, chỉ muốn nói vài lời với bà.
Đồng chí Trương Hiểu Lan, tôi nghĩ chắc đồng chí cũng biết chúng ta đều sống trong nhà tổ chức cấp, có những yêu cầu nhất định. Mặc dù lão đồng chí Lăng đủ cấp bậc nhưng người đã đi rồi, theo quy định, ngôi nhà nên được thu hồi.
Chỉ là lúc ấy quan tâm đến đồng chí Trương Tiểu Lan, vẫn luôn không có ai đến thông báo chuyện này. Nhưng rất nhiều con cháu nhà họ Lăng của bà đã được cấp nhà ở phúc lợi hoặc có thể sống trong ký túc xá của công nhân viên đơn vị.
Vì vậy, để không lãng phí tài nguyên nhà ở của tổ chức, mời đồng chí Trương Hiểu Lan và con cháu chuyển ra ngoài trong vòng một tuần. Đến lúc đó sẽ có các đồng chí mới phù hợp với điều kiện vào ở."
Bà cụ Lăng sửng sốt, sau đó ngã xuống đất bắt đầu khóc lóc om sòm.
Lúc này, hai bà lão vội vàng tiến tới đỡ bà ta: “Chị, chị biết tổ chức của chúng ta bình thường dễ nói chuyện, nhưng cách làm việc lại rất rõ ràng, chị cũng không muốn thấy công việc của con cháu gặp rắc rối đúng không?”
Toàn thân bà cụ Lăng run lên.
Bà ta không chỉ có một mình, còn phải lo công việc cho con cháu.
Tuy hiện tại bà ta có thể khóc lóc om sòm giả bộ đáng thương, nhưng công việc của con cháu nhà họ Lăng sẽ bị liên lụy, cho dù tổ chức không lấy lại nhà thì bọn họ ăn gì uống gì?
“Nói cách khác, chị hy vọng nhà ở phúc lợi cấp cho con cháu nhà chị sẽ bị thu hồi sao?”
Bà cụ Lăng oán hận cắn răng.
Tuy nhà phúc lợi tuy nhỏ nhưng đúng là mỗi cái đều có ích lợi riêng, không ai chịu nhường.
“Vậy tôi có thể sống ở đâu?” Bà cụ Lăng buồn bã hỏi.