Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 854
Cập nhật lúc: 2024-06-17 21:25:24
Lượt xem: 58
Cô móc từ trong túi ra một bình sứ, “Đây là Bồi Nguyên Đan do cháu luyện chế, ông có thể dùng thử trước, mỗi ngày một viên, một đợt trị liệu kéo dài mười ngày. Nghỉ ngơi năm ngày, sau đó lại điều trị một đợt, có thể làm cho cơ thể ông ổn định hơn, loại bỏ một số bệnh nhỏ.
Tính chất dịu nhẹ, hầu như không có tác dụng phụ, rất thích hợp cho những cựu chiến binh đã xuất ngũ.”
Ông cụ liên tục gật đầu, lấy một viên đưa vào miệng không chút do dự.
Thật ra ngay từ khi có được không gian, Kha Mỹ Linh đã biết mọi việc đều có ưu và nhược điểm riêng. Vì vậy sau khi mâu thuẫn một phen, cô vẫn không thể cưỡng lại sự cám dỗ, trở thành tù nhân của hệ thống và không gian.
Tuy nhiên, ngay từ đầu cô cũng đã có một kế hoạch mơ hồ, cố gắng làm giàu cho mình nhiều nhất có thể, đồng thời sẵn sàng tách khỏi hệ thống và không gian bất cứ lúc nào.
Y thuật của cô được phát triển nhờ sự trợ giúp của không gian và hệ thống.
Cho dù không khắc bùa, chỉ cần dựa vào những loại thảo mộc thông thường có đặc tính và công hiệu phù hợp với dược tính của nhân gian, sau đó dùng phương pháp truyền thống để luyện chế đan dược, tuy không tốt bằng loại linh thảo, nhưng cũng có thể kích thích mạnh mẽ tác dụng của thuốc, biến nó thành những viên thuốc thích hợp cho con người, ít tác dụng phụ.
Đan dược vào miệng có mùi thơm ngát của thảo dược và vị ngọt của mật ong, vì kích thước không nhỏ, ông cụ đã chuẩn bị tinh thần, cắn mạnh một cái.
Bên trong giòn, giống socola nhân đậu phộng, ông ấy nhịn không được nhìn Kha Mỹ Linh, "Đây thật sự là Bồi Nguyên Đan sao? Không phải cháu lấy nhầm kẹo đậu phộng chứ?"
Kha Mỹ Linh mỉm cười gật đầu, "Đúng vậy, đây là thuốc, ông không thể tham ăn, mỗi ngày chỉ có thể ăn một viên. Đừng nói một đợt trị liệu, ba đến năm viên chắc là cũng có thể cảm nhận được tác dụng."
Ông cụ nghi ngờ nhét cái bình vào túi, "Được rồi, Linh Bảo Nhi, cháu về trước đi. Chờ ông nội điều tra rõ ràng, ông sẽ chính thức đưa cháu về nhận tổ quy tông.
Cháu yên tâm, ông nội không thân với ai cả, chỉ thân với cháu. Mọi thứ của ông nội đều chỉ giao cho cháu, người khác đừng nghĩ lấy được một xu nào!"
Kha Mỹ Linh không khỏi bật cười ra tiếng: "Được, cháu đợi ông."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-854.html.]
Bà nội Kha cũng thích nói như vậy, gì mà mọi thứ của bà cụ đều giao cho cô, thiên vị đến mức độ này, nhất là khi đối xử với cháu gái.
Ông cụ đi lưu luyến đi một bước nhìn lại ba lần.
Đây là cháu gái ruột của ông, cô xinh đẹp thông minh, còn có một đứa cháu rể nhanh nhẹn và một đàn con đáng yêu.
Ông cụ cảm thấy cuộc đời mình đã trọn vẹn rồi!
Về đến nhà, sắc mặt ông cụ Triệu tối sầm, lập tức gọi điện cho người lúc trước ông cử đi.
Ai có chút tham vọng đều muốn đến thủ đô, dù nơi đó toàn là người quyền quý, đến đây cũng không có bao nhiêu canh mà chia sẻ, nhưng mọi người đều thích đi vào chỗ bế tắc.
Cho nên vị tướng tài ba mà ông cử đi lúc trước cũng đang phát triển ở thủ đô.
Khi nhận được cuộc gọi từ ông cụ, đối phương sửng sốt một chút, không chút do dự tỏ vẻ sẽ tới ngay.
Người đàn ông bị thương do vấn đề liên quan đến công việc trước khi lên chuyên nghiệp, đang là quan chức không lớn không nhỏ trong hệ thống giáo dục.
Ông ta nói với cấp dưới một câu, bắt xe buýt, mua chút quà tặng ở tòa nhà bách hóa rồi đi thẳng đến phía Đông đại viện.
“Thưa ông, ông tới thủ đô khi nào vậy?” Vừa vào cửa, người nọ đưa quà cho bảo mẫu rồi cười hỏi.
Đúng là ông cụ Triệu dùng gậy đập không hề nể nang.
Dù sao cũng trải qua đao thật, s.ú.n.g thật cho tới bây giờ, ông ấy nhắm vẫn rất chính xác, đập thẳng vào đầu người ta.
Cũng không biết dùng bao nhiêu sức mà trán người kia nổi lên cục u to như quả hạch đào trong nháy mắt.