Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 826
Cập nhật lúc: 2024-06-17 21:15:52
Lượt xem: 56
"Ưm ưm." Một người đàn ông trừng mắt nhìn con dâu cả của nhà họ Địch, cố gắng đứng dậy, sau đó đá mạnh vào bụng cô ta không thương tiếc.
Giờ là lúc nào rồi, lẽ nào đám phụ nữ này còn định giấu giếm, để mặc mấy ông đây chịu khổ?
Họ đã thấy ông già tàn phế đó bị đối xử thế nào, nếu họ phạm một sai sót nhỏ, không thể sử dụng cánh tay của mình, thì chẳng phải cũng cần được người ta hầu hạ sao?
Nhiều người bị như vậy, chẳng lẽ những người phụ nữ này lại muốn tái hôn trước mặt họ sao?
Dù có nhiều tiền đi chăng nữa, thì cơ thể cũng phải khỏe mạnh đúng chứ?
Con dâu cả nhà họ Địch sửng sốt, từ khi gả vào nhà họ Địch, bản thân luôn phải khiêm tốn nhún nhường trước mặt mẹ chồng, nhưng sau khi sinh được một đứa con trai, cô ta lập tức đứng thẳng lưng, chưa bao giờ bị đối xử như thế này.
Cô ta cũng tức điên lên, xấu hổ muốn chui xuống đất, đau đớn hét lên rồi ôm bụng đứng dậy, vừa cào vừa kéo người đàn ông.
Người đàn ông bị kéo đi từ chỗ này đến chỗ kia, hai chân loạng choạng mất thăng bằng, làm sao còn đá người cho được?
Kha Mỹ Linh cười nhạo một tiếng, lại bảo tài xế lái xe đi.
Tài xế đáp lại, liếc nhìn nhà họ Địch đang ồn ào một cái, sau đó lái xe rời đi.
Mọi người đều vội vàng, điều kiện y tế ở nông thôn không tốt, còn mọi người thì lại tiếc tiền. Nếu có bệnh nhẹ hoặc đau nhẹ, họ sẽ không đến trạm y tế ở nông thôn, mà lại tìm đến thầy lang để khám.
Nhiều người đã mất mạng vì trình độ y học kém cỏi của mấy tên lang băm, trong đó có một người đã mất luôn một chân vì bị trật khớp nhưng không bẻ lại đúng cách. Chuyện này đã ồn ào rất lớn, khi tình hình trở nên căng thẳng, cả gia đình tên lang băm đó đã bị đuổi đến sống trong chuồng bò.
Với tiền lệ này, mọi người đã tin phần lớn lời nói của Kha Mỹ Linh.
Dù sao vừa rồi cô cũng đã ấn lên tay hai người đàn ông, bảo họ giúp mình đun nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-826.html.]
"Tôi trả." Những người đàn ông khác không nhịn được muốn xông tới đá c.h.ế.t người phụ nữ kia.
Cô ta sợ hãi lập tức hét chói tai.
Trong nhà có nhiều đàn ông, mỗi người hai cánh tay một cằm là ba trăm đồng, chín người là hai ngàn bảy trăm đồng!
Gia đình họ không có nhiều tiền như vậy, nhưng lúc đó ông cụ từ chiến trường trở về đã mang theo rất nhiều chiến lợi phẩm, thỉnh thoảng họ sẽ bán một hai món để đổi lấy tiền móc nối mối quan hệ hoặc cải thiện cuộc sống.
Mỗi món đồ đều được bán với giá cao, vậy nên bọn họ vẫn còn một vài món có giá trị.
Sợ Kha Mỹ Linh bỏ đi, hai người đàn ông liều mạng vẫy tay chạy tới trước máy kéo để ngăn lại.
Tài xế cũng chú ý tới hành động của nhà họ Địch, nên đã phanh xe kịp thời. Bởi vì suýt tông trúng người, trên lưng ông ta toát ra một tầng mồ hôi, không nhịn được mắng chửi vài câu.
Nhưng những người đàn ông đó phớt lờ ông ta, cả hai đều ngước mắt nhìn Kha Mỹ Linh.
"Muộn rồi, các người không tin vào y thuật của tôi, hiện tại tôi đã tăng giá lên gấp đôi. Nếu các người mặc cả hoặc trì hoãn, tôi sẽ tăng lên gấp ba!"
Người phụ nữ vội vàng quay về lấy ra một cái hộp: "Những thứ này cho cô hết, bên trong đều là bảo vật quý giá, có thể đổi được rất nhiều tiền."
Kha Mỹ Linh cầm lấy, bên trong chỉ có ba miếng ngọc bội chất lượng bình thường, cộng lại cũng chỉ có một hai trăm đồng.
Cô ném miếng ngọc bội vào lại trong hộp: "Đi thôi!"
Toàn bộ nhà họ Địch đều tức giận, tất cả đều do người phụ nữ tham lam ngu xuẩn này. Nếu không có cô ta, trong nhà đã không xảy ra chuyện gì rồi.
Người phụ nữ run rẩy, vội vàng nói: "Tôi nhớ ra rồi, còn có vài thứ khác nữa, cô đừng đi mà."
Cô ta quay người cầm lấy một cái lọ, cắn răng đưa ra: "Chỉ có mấy món này thôi, thật sự không còn gì cả."