Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 790
Cập nhật lúc: 2024-06-17 20:57:17
Lượt xem: 72
Nhà đông người, lại còn trong kỳ nghỉ đông, ngoại trừ người đi làm thì còn lại đều ở nhà. Nói không chừng có ai đã nghe được tiếng động trong phòng bà cụ, sau đó nhân lúc tất cả mọi người đi tới nhà đối diện nhận thân, lén diếm luôn mười nghìn đồng kia rồi.
Bà vụ cũng nói tiền này bà ta phải để một nửa làm tiền vốn quan tài, còn lại là chia cho mấy anh chị em, người nào cũng được vài trăm đồng, gần tương đương với một năm tiền lương.
Mọi người đều hứng thú tìm tiền, bắt đầu tập trung mọi người từ bà cụ Lăng cho tới trẻ con dưới lầu, thành lập đội lục soát bắt đầu lúc soát thảm nhà mình.
Mặc dù mỗi phòng đều có suy tính riêng, lén lấy hết tiền. Nhưng mà nhà nhiều con cháu quá, chỉ mình ông cụ đã mất thì đã có năm người con trai, ba người con gái, mỗi người con trai lại sinh một đống.
Đều nói mấy thằng nhóc mới ăn nghèo ông bố, bình thường vốn dĩ lương thực hàng hóa không đủ ăn, phải mua lương thực với giá cao ở chợ đen, cơ bản là tháng nào cũng hết sạch. Ít tiền mắc kẽ răng đó cũng không bù được phần mới hứa với bà cụ kia.
Cho nên lúc này nhà nào cũng thẳng thắn vô cùng, nói của cải riêng ra rồi sau đó mặc cho tiểu đội lục soát kiểm tra ai là trộm trong nhà.
Suốt cả đêm, ngay cả nóc nhà, ngoài sân cũng không bỏ qua nhưng không thấy bóng dáng của một tờ tiền nào.
Mười nghìn đồng tiền hợp lại không thể giấu trong khe cửa nhỏ. Hơn nữa họ còn hỏi khoảng thời gian này có ai ra vào nhà họ Lăng hay không.
Cuối cùng không có manh mối gì cả, mười nghìn đồng tiền biến mất trong hư không!
Mọi người không cam lòng nhưng lại không tìm được, trái lại còn tiết lộ của cải riêng ra. Cái loại khó chịu đó còn muốn nhiều hơn bà cụ.
Kha Mỹ Linh ở nhà đối diện hơi hả hê nhìn mấy chục người bọn họ dỡ nhà.
“Vui đến thế à?” Ứng Yến ôm người vào lòng: “Không giận à?”
“Sao lại giận chứ?” Cô cười khẽ, nói: “Họ đang tìm mười nghìn đồng Kha n Thục cho kia kìa. Khoản tiền này đang ở chỗ của em.”
“Là em nên lấy.” Ứng Yến đặt cằm ở đỉnh đầu của cô: “Coi như đây là tiền bán cháu gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-790.html.]
Nhưng rốt cuộc thân thế của em là gì?”
Gương mặt nhỏ nhắn của Kha Mỹ Linh suy sụp. Cô vốn dĩ đang cười trên sự đau khổ của người khác khi nữ chính đụng phải một đám thân thích như thế. Như vậy thì hay rồi, trở lại thành của mình.
Mặc dù cô không tính nhận, nhưng đáng ghét thấy sợ.
“Em cũng không biết.” Cô nhún vai: “Thật ra thì thân thế thế nào em cũng không quan tâm. Cha mẹ và ông bà tốt với em như thế, đó mới chính là người thân của em.
Em không có tâm trạng đi tìm nguồn gốc của mình đâu, sinh con nhưng không nuôi, cho rằng em c.h.ế.t rồi.
Cha mẹ và ông bà cực khổ nuôi em lớn như thế, sao có thể cho người ta hời được? Em cũng không phải chó mèo, cho ít mùi ngon là mang ơn người ta.
Cái dáng vẻ của nhà họ Lăng, nếu như em dám gật đầu thì ngày mai cái nhà này của chúng ta chắc chắn phải đổi họ.
Có lẽ.” Cô nhìn Ứng Yến: “Có lẽ ngay cả chồng cũng phải đổi…”
Ứng Yến sầm mặt: “Nói dễ nghe quá, sao lại kiếm chuyện tới anh rồi? Anh đổi ai cũng không đổi vợ đâu, anh theo đuổi em dễ dàng lắm sao?
Cô bé vô lương tâm này, ngày nào cũng kiếm chuyện với anh. Có phải em muốn anh moi t.i.m ngay tại đây mới cảm thấy anh tốt không?”
Kha Mỹ Linh cười xoay người ôm eo anh: “Sao mà biết được, anh là của em, cũng chỉ có thể là của em!
Em biết anh tốt với em, cho dù sau này xảy ra chuyện gì em cũng chỉ tin anh.
Ở trên thế giới này, cho dù là mấy đứa nhỏ cũng không đối xử tốt bằng anh. Quãng đời còn lại hai chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, em cũng không ngu, sao lại không biết anh tốt cơ chứ?
Chúng ta là vợ chồng hai kiếp…”
Nghe được những lời này của cô, Ứng Yến nhịn không được ôm cô thật chặt, cười khẽ: “Cô nhóc không có lương tâm này, cuối cùng cũng nói tiếng người.”