Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 703
Cập nhật lúc: 2024-06-17 19:15:32
Lượt xem: 62
“Con với mấy anh em sẽ mở tiệc mừng trước, không cần đến nửa năm, không, chỉ hai tháng thôi, tiền nhà chúng ta có thể tăng lên gấp đôi, thậm chí là gấp ba lần! Mẹ ấy à, mẹ cứ ở nhà đợi hưởng phúc đi, sau này con trai mua dây chuyền vàng lớn cho mẹ.
Cho mẹ đeo đi khoe khoang khắp nơi, sau đó cất đi để lại cho cháu dâu cũng được.”
Người phụ nữ kia đánh anh ta: “Nói năng lung tung, con làm được cái gì, hai tháng mà có thể làm tiền trong nhà chúng ta tăng gấp mấy lần? Tiền nhà chúng ta chỉ có ba, năm nghìn, tăng gấp đôi đã khó rồi, ông nội con cũng không dám vỗ n.g.ự.c đảm bảo thế.
Con mau dậy đi tắm rửa đi, nếu không lát nữa vợ con lại đến chỗ cha mẹ đòi người.”
Tóc xoăn cười mà không nói gì, vừa ngâm nga hát vừa đi rửa mặt.
Nghe thấy tiếng gõ của bịch bịch, hai ông bà thò đầu ra nhưng không ai đi mở cửa.
Tóc xoăn ưỡn n.g.ự.c hóp bụng, khí thế hùng hổ: “Vợ à, anh thành thật rồi, sao cả ngày em cứ nghi thần nghi quỷ thế? Anh nói cho em biết nhé, qua khoảng thời gian anh phải dùng tiền để bắt em quỳ xuống...”
“Ơ, anh ba?” Vừa mở cửa ra, thấy lão tam, anh ta ngẩn ra, nhìn người kia quần áo xộc xệch, trán vã mồ hôi, mặt mày còn tối lại, u ám.
“Lão ngũ.” Lão tam khàn giọng, gian nan mở miệng: “Xong rồi, tất cả đều xong rồi.”
“Nhanh thế ạ?” Tóc xoăn tiện tay đóng cửa lại, hưng phấn vỗ vai anh ta: “Anh ba vất vả rồi, cả đêm không nghỉ ngơi phải không, đi, chúng ta đi ăn bát hoành thánh về về để anh nghỉ ngơi tử tế...”
Lão tam nắm chặt cánh tay tóc xoăn: “Lão ngũ, tất cả hàng đều biến mất rồi, bốc hơi biến mất, mười chiếc xe tải đều bị hỏng lốp!”
Nụ cười của tóc xoăn cứng lại, anh ta nói: “Anh ba càng ngày càng biết nói đùa, nhiều hàng như thế, sao có thể bốc hơi biến mất chứ?
Anh lái xe mà, hơn nữa các anh em đi theo anh ai cũng mang theo vũ khí, kẻ nào không có mắt, dám chặn mọi người lại?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-703.html.]
“Thật đấy, anh lừa em làm gì?” Tay chân lão tam còn lạnh ngắt: “Đầu óc em thông minh, mau nghĩ cách đi, xem xem có thể tìm về được không.”
Tóc xoăn cảm thấy mình vẫn còn chưa tỉnh rượu, tin tức này quá khủng bố, chẳng khác gì sét đánh giữa trời quang khiến anh ta không thể suy nghĩ được gì.
Hai người vội vàng đi tìm lão bát.
Thấy vẻ mặt hai người, lão bát mím chặt môi, dẫn họ xuống lầu rời xa đám người kia.
“Gì cơ?” Nghe thấy tin này, người trước nay không quan tâm gì nhưng chuyện gì cũng nắm trong tay như lão bát tái mặt: “Chuyện này không thể nào xảy ra được. Mỗi một mắt xích, chúng ta đều làm vô cùng cẩn thận, không thể có sai sót được.
Lão tam, liệu có phải anh thông đồng với người khác để bẫy anh em không?
Bốc hơi giữa đường, ha, anh tưởng trên thế giới này thực sự có quỷ quái sao?
Tốt nhất là anh tìm lý do đáng tin vào, đừng quậy đến mức anh em ta cạch mặt nhau, vụ làm ăn này lớn, nếu như chúng ta hợp tác thành công, cơ hội sau này còn nhiều lắm, anh không cần phải nhìn chằm chằm vào cái lợi trước mắt.”
Lão tam tái mặt: “Bàng Tuấn Phong, cậu đang cạnh khóe ai thế? Lẽ nào tôi không biết lợi, hại trong đó sao?
Chúng ta ở chung nhiều năm như thế, ai có tính cách thế nào, e là mấy người còn hiểu rõ hơn bản thân mình. Tôi là quân nhân, tôi có thể lấy tiền đồ của mình ra đùa sao? Sao tôi có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như trộm cắp này?”
Tóc xoăn cũng khuyên: “Anh ba, lão bát, bây giờ không phải lúc cãi nhau, chúng ta phải nhanh chóng tìm đợt hàng này về.
Em không tin trên thế giới này có quỷ thần, cùng lắm là ai đó diễn vở kịch thay mận đổi đào với chúng ta thôi. Nhân lúc chuyện xảy ra chưa lâu, chúng ta mau đi tìm thôi.”
Ba người cố gắng làm sự hoảng loạn và giận dữ trong lòng lắng xuống.
Bởi vì Ứng Yến đến đây, họ cảm nhận được sự áp bách của thời gian. Không dễ dàng gì mới có thể đè đầu cưỡi cổ Ứng Yến, bọn họ muốn cuộc sống càng thêm đủ đầy nên mới không nhịn được mạo hiểm, thế nhưng lại phải hứng chịu thất bại thảm hại.