Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 674
Cập nhật lúc: 2024-06-17 19:00:39
Lượt xem: 74
Cô không sợ tục tằng, hai kiếp cô đều chưa từng đường đường chính chính kiếm ra tiền, cũng không làm được cống hiện cao thượng gì cho đất nước, cho xã hội.
Mặc dù hiện nay cô đã thực hiện được mục tiêu tự do uống trà sữa nhưng thế giới lớn như thế, đối với cô chiêu nhà giàu mà nói, bao nhiêu tiền cũng có thể tiêu bằng sạch.
Vì để bản thân có thể khôi phục lại mức sống trong thời đại này giống như đời trước, cô buộc phải xắn tay áo lên đánh một trận lớn.
Kha Mỹ Linh cười vui vẻ, tâm hồn giống như thanh niên thời đại này, khi các ngành nghề của đất nước đang dần hưng thịnh, lòng cô rạo rực, muốn đánh một trận lớn, thiêu cháy vũ trụ nhỏ của mình!
“Đúng lúc chúng ta lắm nhà, quy hoạch vài căn xem như sân huấn luyện vây.” Kha Mỹ Linh vừa sắp xếp sơ qua giấy tờ đất mà mình có.
Ngoại trừ quyên góp và bị người ta âm thầm cắt xén đi, nhà họ Tần vẫn còn không ít nhà, diện tích không lớn lắm, các phòng rải rác khắp nơi, thậm chí còn có vài căn ở vùng ngoại ô.
Nhưng nhìn từ góc độ của người đến từ tương lai, Kha Mỹ Linh không thể không thán phục trí tuệ của ông cụ Tần.
Phải biết là sau này kinh tế Hạ Hoa phát triển nhanh chóng mặt, ở khu phố cũ dân cư đông đúc, cải tạo vừa chậm vừa khó khăn, các khu khai phá, khu công nghệ cao đều trải dài đến vùng ngoại ô, đến cả khu văn phòng của tổ chức, bệnh viện, trường học,... cũng được di chuyển toàn bộ.
Những giấy tờ đất ở thành phố khác đều nằm ở vành đai số hai như thành phố ven biển, khu danh lam thắng cảnh, ủy ban tỉnh...
Bây giờ sức lực của họ có hạn, không thể đến tận nơi kiểm tra.
Ứng Yến nói hiện giờ giao thông và thông tin liên lạc còn chưa tiện, kinh tế vẫn chưa mở cửa, để mặc những căn phòng kia trong dáng vẻ cũ đi, chúng vẫn được một số đơn vị xem như nhà ở phúc lợi, sau này có thời gian thì chậm rãi điều chỉnh lại, chỉ cần giấy tờ nhà trong tay, không sợ người ta la l.i.ế.m không đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-674.html.]
Có điều nhà ở trong thủ đô và các thành phố lân cận đều nên quy hoạch lại.
Nghĩ tới đây, Kha Mỹ Linh lại thở dài.
Chuyện sung sướng nhất của nữ chính trong văn thập niên chính là lặng lẽ phát tài, sau đó đến thủ đô tìm một căn tứ hợp viện thích hợp, mua cho người nhà mỗi người một căn. Đến lượt cô thì ầm ầm ầm, một xấp giấy chứng nhận từ trên trời rơi xuống...
Cảm giác này khiến cô như anh hùng không có đất dụng võ, nói ra sẽ bị người ta đánh chết!
Hai người đi trên đường lớn, đến mùa hạ, bước trên con đường rộng rãi mới có thể cảm nhận được chút man mát, nhưng Kha Mỹ Linh là một cái điều hòa hình người, vì thế hai người đến đâu cũng thấy dễ chịu, họ ngắm trăng, ngắm sao, nói chuyện trên trời, dưới đất, tưởng tượng ra tương lai rồi chậm rãi về nhà.
Ứng Yến không hề để ý đến cha ruột và mẹ kế đang làm gì trong nhà, anh đẩy thẳng cửa đi vào.
“Sao mới xuống nông thôn một chuyến mà đến phép tắc cơ bản nhất cũng không còn nữa rồi?” Ứng Hứa Huy bực bội, thấp giọng nói: “Ông ngoại con dạy con những gì, con quên hết rồi sao?”
Ứng Yến cũng không bước vào, anh chỉ ôm cánh tay, đá mũi chân, chặn kín cửa.
“Tôi đồng ý với yêu cầu của ông rồi, ngày mai tôi dẫn vợ tôi đi gặp người ta.”
“Ừm, dù sao cũng là bạn chơi cùng từ nhỏ đến lớn, không thể vì trưởng thành rồi mà xa cách nhau.” Ứng Hứa Huy gật đầu, ông ta tính ngày mai bắt đầu hành động hỏi về chuyện tài sản nhà họ Tần được trả về.
“Vợ tôi từ nông thôn lên, cơ thể yếu ớt, ông cũng biết đấy, tôi chả quan tâm chuyện gì, chỉ thương mỗi cục cưng này thôi. Thế nên...” Anh nhướn mày, cười hi hi: “Đồ cưới mẹ tôi để nhờ ở chỗ ông, có phải ông nên trả về rồi không?
Tôi thấy trên phố có không ít cô gái đeo trang sức trên người, mấy cái vòng tay, dây chuyền, khuyên tai gì đó vợ tôi cũng có thể đeo chút ít.”