Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 659
Cập nhật lúc: 2024-06-17 18:56:11
Lượt xem: 75
Hiệu quả cách âm của phòng không tốt lắm, ít nhất với giác quan nhạy bén, Kha Mỹ Linh nghe rõ từng lời họ nói không sót chữ nào.
Cô không ngừng quay đầu nhìn người đàn ông kia, chỉ có thể nói vận mệnh của người đàn ông Ứng Yến này chả ra sao cả, đã thiếu thốn tình cảm rồi còn phải sống trong tính toán, quá mệt mỏi.
“Nhìn gì thế?” Ứng Yến vào phòng, cốc trán cô, buồn cười hỏi.
“Chả có gì cả, chỉ cảm thấy anh lăn lộn ở thủ đô cũng chả được nước non gì.” Kha Mỹ Linh vô cùng thẳng thắn: “Sao anh lại kết bái anh em với đám kia thế?”
Ứng Yến bất đắc dĩ nhún vai: “Trẻ tuổi mà, lúc đó không có ràng buộc lợi ích, ai có nắm đ.ấ.m cứng, có đông người thì người đó xưng vương.”
“Lúc đó mặc dù ông ngoại anh chỉ là giáo sư thủ đô nhưng ông nhiệt tình, hiếu khách, cùng bà ngoại anh phân phát tài sản, quen biết rộng rãi. Anh vác cái vỏ vàng nặng nề như thế, đương nhiên bên cạnh có không ít người.
Hơn nữa tình cảm của con cháu trong đại viện thủ đô trước khi bước chân vào xã hội cũng rất đáng tin, có mấy người ở đấy nên anh cứ chấp nhận kết bái thôi. Mười anh em, Đông Tây Nam Bắc bốn đại viện chỗ nào cũng có.
Đều là đám người bình thường đi chơi khắp nơi với nhau, cũng chẳng chính thức kết bái gì, vào một lần khi đang ăn cơm thì xếp thứ tự, sau đó gọi nhau mãi thì thành quen thôi.”
Nói rồi, Ứng Yến không hề khách sáo gọi một bàn đầy đồ ăn.
Lưu Tiểu Sơn không nhịn được nhíu mày, mặc dù đám con ông cháu cha kia không thiếu tiền nhưng họ cũng không phô trương lãng phí thế, hai người này, tính cả anh ta nữa ăn hết được bàn đồ ăn cho bảy, tám người sao?
“Thôi được rồi, ở đây không có chuyện của anh nữa, anh trả tiền xong rồi về là được.”
Lưu Tiểu Sơn vội nói: “Cục trưởng Ứng dặn dò tôi nhất định phải đón cậu về nhà.”
“Không cần đón tôi cũng biết đường về.” Ứng Yến châm chọc nói: “Nếu không ở thủ đô này tôi còn có thể về đâu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-659.html.]
Lưu Tiểu Sơn cười gật đầu: “Đúng thế, kia mới là nhà của cậu.”
“Vẫn ở chỗ cũ nhỉ?”
Thủ đô hoa lệ nhất khiến người ta cắm đầu chen và trung tâm, lấy cung điện dựng theo kiến trúc của hoàng đến thời cổ đại làm trung tâm, trải dần ra ngoài.
Kiến trúc lúc trước rất chắc chắn, kể cả trên trăm năm thì tu sửa xong vẫn có thể vào ở được.
Có thể nói đại viện Đông Tây Nam Bắc là nơi ở của những người quyền thế ngập trời trên cả nước Hạ Hoa này.
Mà nơi đó là nơi ở hoàng đế cổ đại xây dựng cho các thần tử, mỗi một nơi đều dựng theo quy cách của tứ hợp viện có hai lớp, có năm phòng chính và các phòng phụ, hai bên chái nhà có ba phòng, hành lang, cửa thùy hoa, phòng ba gian và cả một toà bốn gian, ngoài ra còn có đình viện sáng sủa, có thể trồng hoa nuôi cá, chăm chó, mèo, ở thế nào cũng rất thoải mái.
Bên ngoài bốn đại viện đều là các chung cư mới xây, diện tích lớn, đây cũng là nơi người người tranh nhau phô bày địa vị.
Lúc đó vì cưới được con gái nhà họ Tần nên nhà họ Ứng được ở trong đó, hơn nữa còn giành được nhà ở tầng một hiếm có, có sân vườn, bốn phòng ngủ hai phòng khác, đây là đãi ngộ ở mức cao nhất.
Vẻ mặt Lưu Tiểu Sơn ngượng ngùng: “Cục trưởng Ứng phụ trách xây dựng cây xanh ở thành phố, đơn vị phân nhà, đi làm, tan làm đều rất tiện.”
“Cậu rời đi năm năm, chưa chắc đã biết chỗ đó, đợi ăn cơm xong, tôi lái xe đưa cậu về.”
Ứng Yến nhướng mày, dựa lưng vào ghế, một tay đặt lên lưng ghế Kha Mỹ Linh, giống như kéo người vào lòng mình.
“Nhà đơn vị phân cho? Mấy phòng ngủ, mấy phòng khách, có chỗ cho tôi ở sao?”
“Bây giờ nhà họ Ứng có những ai?”
Lưu Tiểu Sơn cúi đầu, nghiêm túc đáp: “Có ba phòng ngủ, một phòng khách, phòng không lớn như tứ hợp viện lúc trước cậu ở, cũng không sáng sủa như căn hộ bên cạnh đại viện Nam. Nhưng bây giờ là thời kỳ đặc biệt, cục trưởng Ứng hưởng ứng lời kêu gọi của tổ chức, đơn giản hóa mọi thứ nên mới chủ động yêu cầu chuyển nhà.”